Chương 13:
Ánh mắt Đường Ôn Ngọc đen sâu như mực, tràn ngập nghi hoặc.
Giang Hạo lúc này lại phấn khích đến run giọng, giọng cậu ta vang lên đầy khoái trá:
“Để tôi kể cho cậu nghe nhé… chuyện là thế này, bọn tôi đều trọng sinh cả rồi.”
“Kiếp trước, sau khi cậu biết tin tôi và Đường Kiều Kiều sắp kết hôn, cậu rời nhà máy chạy ra ngoài, giữa đường gặp Lý Phong và mấy người này. Bạn cũ gặp nhau, họ mời cậu ăn uống, nhưng cậu không chịu, còn định bỏ đi.”
“Thế là hai bên cãi vã, cậu nổi điên, đầu độc bọn họ, rồi lần lượt c.ắ.t c.ổ từng người để chắc chắn rằng họ c.h.ế.t thật.”
“Tất cả những chuyện này là do chính cậu làm, vì khi đến g.i.ế.c tôi cậu đã tự miệng nói ra.”
“Cậu g.i.ế.c bạn học, g.i.ế.c ba mẹ, g.i.ế.c chị gái, g.i.ế.c cả anh rể xem thường luân lý đạo đức.”
Giang Hạo nghiến răng, đôi mắt tràn đầy oán độc:
“Đường Ôn Ngọc, cậu như vậy, chẳng lẽ cậu không đáng c.h.ế.t sao?”
Mọi người bắt đầu chỉ trích, cả căn phòng ngập tràn ác ý.
Đường Ôn Ngọc chỉ nhìn về phía tôi.
Hình như nó muốn xác nhận với tôi xem những gì Giang Hạo nói có thật hay không.
Nhìn thấy Đường Ôn Ngọc rũ rượi như vậy, tôi như nhìn thấy mầm lúa tôi tỉ mẩn chăm sóc bị người ta giẫm nát, điều này khiến tôi đau đến tận tim.
Biểu cảm của tôi đã là câu trả lời rõ ràng nhất, Đường Ôn Ngọc không hỏi thêm gì nữa.
Nó chỉ bình tĩnh lên tiếng:
“Các người muốn tôi làm gì mới tha cho Đường Kiều Kiều?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-ha-sot/4796959/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.