🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 8:

Vì vậy, họ nhận nuôi tôi như một cách chuộc lỗi, cũng như để bù đắp cho sinh mạng mà họ đã vô tình tước đi.

Từ đó, họ coi tôi như con ruột, thậm chí còn thương tôi hơn cả con trai của mình.

Có lẽ để tôi dễ hòa nhập hoặc vì những lý do sâu xa hơn, nên ông bà nội ngoại ruột của tôi đều chưa bao giờ đến tìm tôi.

“Kiều Kiều à, không phải ba mẹ cố tình giấu con đâu…”

Mẹ nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, nước mắt rơi lã chã.

“Chuyện này… thật sự rất khó nói.”

Ba tôi châm một điếu thuốc, khói cuộn quanh gương mặt đã hằn sâu nếp nhăn.

Ông thở dài, giọng khàn đặc:

“Ba mẹ nghĩ… chỉ cần giấu con cả đời, để con sống vui vẻ, hạnh phúc, vậy là đủ rồi.”

Nhưng giấy, làm sao gói được lửa.

Sau khi biết được tất cả sự thật, tôi cố tình đến nghĩa trang của ba mẹ ruột.

Hai gương mặt trẻ trung mãi mãi dừng lại nơi tấm bia lạnh lẽo.

Đôi mắt họ, nụ cười họ giống tôi đến đáng sợ.

Giờ thì tôi hiểu, vì sao đường nét của mình chẳng hề giống ba mẹ hiện tại.

Trở về nhà, tôi ngồi bệt xuống sàn trong phòng mình, ôm gối vùi mặt mà khóc, cảm giác trống rỗng đến mức như bị hút hết không khí.

Cánh cửa phòng khẽ mở.

Một bàn tay vững chãi đưa vào, nhẹ nhàng xoa lên tóc tôi, mang theo thoang thoảng hương bạc hà.

Giọng nói trầm thấp của Đường Ôn Ngọc vang lên bên tai:

“Đừng khóc nữa, chị mãi mãi là chị của em.”

Tôi ngẩng đầu, đôi mắt nhòe đi vì nước

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuoc-ha-sot/4796954/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thuốc Hạ Sốt
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.