Buổi tối ngày thứ hai, Từ Trường Khanh không đến đỉnh Ngưng Thúy đúng như đã hẹn, nguyên nhân là Thương Cổ trưởng lão đã gọi y, Thường Dận cùng vài đệ tử khác đến một căn phòng nhỏ.Từ Trường Khanh không ngờ, trong căn phòng này, Thục Sơn ngũ lão đã sớm tề tụ đông đủ. Y càng không ngờ, Thương Cổ đã đem chuyện xảy ra hai mươi bảy năm trước cùng toàn bộ những gì liên quan đến thân thế Từ Trường Khanh nói cho y.
“Hai mươi bảy năm trước, thiên hạ chính đạo cùng Ma giới xảy ra một tràng hỗn chiến… Khi đó, ta cũng không biết mình đã chém giết đến nơi nào, chỉ biết khi định thần lại thì đã đứng ở một nơi vô cùng quỷ dị – trời đất ảm đạm, nhật nguyệt lu mờ, toàn bộ đều trống rỗng. Giữa lúc hoang mang, ta xoay người liền thấy một người…”
“Sư phụ, người đó thân hình cao lớn, y phục màu xanh, mặt đầy râu ria, tướng mạo khó nhìn đúng không?”
Thương Cổ có chút kinh ngạc, “Đúng rồi, nam tử đó xác thực mặt đầy râu ria, toàn thân giấu trong kiện thanh bào. Giữa hai hàng lông mày còn có một vết xẹo, tựa hồ đã từng bị thương. Người này nội lực cao thâm, toàn thân toát ra chí khí võ giả, không hề giống với người Ma giới. Trong tay hắn ôm một đứa trẻ còn quấn tã, do dự thật lâu, rốt cuộc…”
“Vì sao hắn muốn giết con?”
“Ta không biết – Trẻ con vốn vô tội, người này làm sao lại hạ độc thủ như vậy? Ta thấy hắn không giống kẻ tàn bạo hung ác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thien-mong-hoa-luc/2127661/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.