Trong doanh trướng, sau một màn chém giết đẫm máu đắc thắng trở về, ai nấy đều không giấu được vẻ vui thích khoái trá.
Trình Giảo Kim tóm chặt lấy vai Từ Trường Khanh, nhìn một lượt từ trên xuống dưới, rốt cuộc nhún chân, “Ai nha…ai nha… Từ đạo trưởng, thật sự cùng Dược Sư giống nhau như đúc.”
Khâu Hành Cung cười to, “Đúng rồi, lúc đó ta vừa nhìn thấy Từ đạo trưởng đã cảm thấy kỳ quái, vẫn nghĩ Dược Sư huynh đóng quân ở kinh thành, làm sao có thể dễ dàng đến Lạc Dương như vậy, hơn nữa còn cưỡi bạch hổ Tần Vương tặng. Nguyên lai ta nhầm người rồi!”
“Hai người họ tuổi tác xấp xỉ, diện mạo tương đồng, lại thêm cưỡi hổ bắn cung xuất chúng như vậy, trách không được tam quân tướng sĩ đều tưởng rằng Lý tướng quân đến giải vây.”
“Đúng vậy, nếu thực sự kinh sư điều binh đến đây trợ trận, sĩ khí ba quân nhất định tăng lên…”
Nghe được lời ấy, mâu trung Lý Thế Dân chợt lóe, phảng phất nghĩ tới điều gì, khóe miệng hiện lên một tia tiếu ý nhàn nhạt.
“Từ đạo trưởng, mời đến nội trướng, chúng ta nói chuyện một chút có được không?”
“Tần Vương khách khí rồi, thỉnh ——”
Tần Vương nội trướng.
Lý Thế Dân cùng Từ Trường Khanh, Thường Dận, Trình Giảo Kim, Khâu Hành Cung, Uất Trì Kính Đức, Đoạn Chí Huyền lần lượt ngồi xuống, trên bàn mỗi người đều có một ly trà nóng, chậm rãi nghị sự.
“Thật không ngờ Hạ Vương Đậu Kiến Đức này thủ hạ dưới trướng cũng có yêu nhân, Trịnh Vương Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thien-mong-hoa-luc/2127609/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.