Trên vách núi, Cảnh Thiên chớp động mâu trung đầy huyết quang, khuôn mặt anh tuấn đã trở nên méo mó, tràn đầy một cổ khí thô bạo.
“Giết chết chúng!.. .Giết… Giết…”
Tiên huyết đỏ tươi, phảng phất như nhuộm thẫm bầu trời, khí tức tuyệt vọng khủng bố chiếm trọn lấy tâm thần Cảnh Thiên, trường kiếm trong tay hắn vung lên, chỉ thẳng vào Hạ quân thủ lĩnh.
“Giết!”
Khí lực trong người Cảnh Thiên cuồn cuộn bạo phát, trường kiếm chém ngang, một mảnh kiếm khí đông lạnh như vũ bão, cuối cùng hóa thành một luồng sáng đỏ rực hướng thẳng thủ lĩnh Hạ quân.
Hồng quang nóng cháy tựa mặt trời, nháy mắt không biết bao nhiêu binh sĩ cảm thấy đau rát như kim đâm vào mắt.
— Kiếm khí như lửa, quét sạch trường thiên
Thiên địa biến sắc, nhật nguyệt lu mờ.
Hồng quang vô biên vô hạn bao phủ lấy thiên địa, tiếng sấm rền vang dậy cửu thiên. Trên vách núi, mười mấy binh sĩ Hạ quân liên tiếp bắn ra máu loãng, thân thể nát bấy rơi thẳng xuống thâm cốc sâu không thấy đáy.
Hạ quân thủ lĩnh sắc mặt đại biến.
Trong sơn cốc, Thường Dận cũng trừng mắt nhìn đến ngây ngốc, Cảnh Thiên tập võ chưa bao lâu, công lực sao có thể thăng tiến đến như vậy?
Kiếm thứ hai qua đi, con người sắc nhọn lại lấp lánh huyết quang, khí tức cường đại kinh khủng tràn ngập toàn bộ sơn cốc.
Một màn tử khí bủa vây khiến ai nấy đều rét buốt.
Không trung vang lên tiếng sấm sét dậy trời, hiện tại rõ ràng là bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thien-mong-hoa-luc/2127608/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.