Bạch ngọc diện cụ thủ lĩnh mâu trung đột nhiên chuyển thành lạnh lẽo.
Người này cư nhiên cũng hiểu được “Cửu âm bạch cốt trận”, hơn nữa còn có thể nhìn ra kẽ hở của hắn. Lý Tĩnh… Một trong Phong Trần Tam Hiệp Lý Tĩnh?” Hắn mơ hồ cười nhạt, “Tuyệt đối không thể, người này thông hiểu thiên cơ, biết rõ âm dương bát quái, nhất định phải là người tu chân, không thể là nhân vật bình thường.”
Bạch hổ xuyên qua núi non trùng điệp, không ngừng di chuyển như gió giục mây vần phía trên những thân cổ mộc cao chót vót. Nhưng mà, tử y nhân trên lưng bạch hổ trước sau vẫn một tư thái vững vàng, không mảy may xê dịch. Mỗi khi bạch hổ chuyển mình, Đại Vũ Tiến lại một lần bắn ra, mỗi tiếng xé gió vang lên là một khối tinh thạch bị hủy diệt.
Trước khi khối tinh thạch cuối cùng bị phá, bạch ngọc diện cụ thủ lĩnh nhếch môi cười lạnh, “Tiễn lên!”
Thân hình hắn không nhúc nhích, nhưng nhãn thần thong thả đã đóng lại thành băng, xuyên qua bạch ngọc diện cụ hàn quang thanh lãnh, thứ duy nhất có thể thấy được chính là con ngươi tràn đầy sát khí.
Từ khi hắn tu đạo đến nay, tuyệt chưa có người nào có thể phá giải pháp thuật của hắn.
— Tử y nhân cưỡi bạch hổ này cũng không thể.
Sau một khắc, tóc mai đen nhánh không gió tự động, đôi mắt vừa nhăn lại tức khắc mở ra, một đạo quang mang hung lệ phóng xuất.
“Vù!”
Trong nháy mắt, mũi tên thanh sắc gào thét lao đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-thien-mong-hoa-luc/2127607/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.