Editor: Thỏ Đần
Kế hoạch ở Thành Đông chính thức được khởi động. Cả ngày Sở Kiều chạy tới chạy lui, hầu như đến tận mười giờ cũng chưa trở về nhà.
Lại về muộn, Sở Kiều đỗ xe vào nhà để xe xong, cầm lên bánh ngọt socola vừa mua, rón rén đi vào nhà.
Phòng khách chỉ mở một chiếc đèn treo tường, ánh sáng rất tối, chung quanh không có bất kì động tĩnh gì.
Sở Kiều còn tưởng rằng Quyền Yến Thác đã ngủ, sau khi thay dép ở trước cửa, chuẩn bị đi vào trong, lại nghe "Ting" một tiếng, đèn thủy tinh phòng khách bật sáng choang, ánh đèn chói mắt chiếu từ trên đầu xuống.
"Anh còn chưa ngủ à?"
Sở Kiều sợ hết hồn, theo bản năng quay đầu nhìn về phía sô pha, quả nhiên nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi ở đó, hai chân vắt lên, sắc mặt lo lắng.
Cô buông cái túi trong tay xuống, xách theo hộp bánh ngọt bước tới, cười tủm tỉm ngồi xuống bên cạnh anh: "Anh ăn cơm chưa?"
Người đàn ông không thèm để ý, Sở Kiều cũng không tức giận, nụ cười nở bên môi không giảm: "Đây là bánh ngọt socola, không phải thứ anh thích ăn nhất à?"
"Mấy giờ rồi?"
Quyền Yến Thác nhẹ nhàng nâng những ngón tay thon dài lên, vuốt vuốt ấn đường. Giọng anh nói chuyện thấp thấp trầm trầm, Sở Kiều biết, hiện tại anh nhất định rất tức giận.
Nâng đồng hồ lên, quét mắt qua, Sở Kiều nhắm mắt trả lời: "Mười một giờ bốn mươi lắm phút."
Binh ——
Quyền Yến Thác nắm chặt bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353969/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.