Đi ra khỏi phòng chủ tịch, Sở Nhạc Viện lo lắng. Lãng phí nửa ngày miệng lưỡi mà ba không chịu ký hợp đồng với Qúy thị, mặc dù cô là Tổng giám đốc nhưng tất cả quyền quyết định vẫn nằm trong tay ba như trước.
Nói một cách khác, chỉ cần Sở Hoành Sanh không gật đầu, Sở Nhạc Viện nửa bước cũng khó đi.
"Tổng giám đốc." Thư ký nhìn thấy cô trở lại, nơm nớp lo sợ chạy tới thông báo, "Có người chờ cô ở phòng làm việc."
"Người nào?"
Sở Nhạc Viện cau mày, giọng nói không vui.
Thư ký cúi đầu, không dám đáp lời. Sở Nhạc Viện mang theo tức giận đẩy cửa ra.
"Bác?" bước vào cửa nhìn thấy người bên trong, Sở Nhạc Viện kinh ngạc, sau đó cười nói: "Sao bác lại tới đây?"
Giang Văn Hải nhìn thấy cô đi vào giống như nhìn thấy cứu tinh, vội vàng lôi kéo cô ngồi trên sô pha, "Nhạc Viện, con nhất định phải giúp bác."
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Trái tim Sở Nhạc Viện trầm xuống, có một loại dự cảm xấu.
"Bác......"
Giang Văn Hải cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Trước đó vài ngày, có người lôi kéo bác đi Macao chơi vài ván, nhưng ai biết được bác lại xui xẻo đến thế, trong một đêm liền thua sạch tiền vốn mang đi. Sợ về nhà bị bác gái con quở trách nên bác lén tham ô một khoản tiền của công ty, muốn kéo lại tiền gốc ban đầu. Nhưng mà, thực sự là xúi quẩy, chẳng những không lấy lại được tiền mà còn thua hết khoản bòn rút của công ty......"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353968/chuong-135-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.