Nghỉ đông kết thúc, ngày đầu tiên đi làm là thống khổ nhất.
Mấy ngày nghỉ tết ở lại nhà Tổ, chỉ ăn với ngủ, có người nói chuyện phiếm, có người chơi đùa. Sở Kiều cực kỳ sung sướng, vui đến quên cả trời đất, tối qua trở về biệt thự, cái cảm giác thế giới hai người làm cô có chút không quen.
An ủi duy nhất chính là chiếc giường. Về với giường ngủ quen thuộc, Sở Kiều gối đầu liền ngủ mất, căn bản không có để ý đến người đàn ông nằm dán sát bên cạnh.
Suy nghĩ đến việc ngày mai cô phải dậy sớm, Quyền Yến Thác miễn cưỡng nhịn lại dục vọng, coi như là tha cho cô!
Chỉ là mấy ngày trước thiếu ngủ, trong lúc nhất thời rất khó bù lại. Buổi sáng, Sở Kiều đang ngủ ngon lại bị người đàn ông nhẫn tâm lôi dậy, quặm mặt hỏi cô: "Em muốn tự mình ngồi dậy hay là để anh giúp em tỉnh ngủ hả?"
Những lời này rất có lực uy hiếp, Sở Kiều mở mắt, đi dép chạy vào phòng tắm, ngoan ngoãn rửa mặt.
Lấy một bộ đồ công sở trong tủ đồ, Sở Kiều thỏa mãn gật đầu. Cô cất bước đi xuống lầu, bữa sáng đã sẵn sàng trong phòng ăn.
Tối qua khi trở về, dì Lan đặc biệt chuẩn bị cho họ mang đi. Nghĩ rằng hai đứa bé này chắc chắn sẽ không nấu nướng gì.
"Ăn đi." Quyền Yến Thác đặt cháo đã được hâm nóng trước mặt cô, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng.
Sở Kiều nhấp một hớp cháo nóng, cảm thấy toàn thân thật là thoải mái. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353966/chuong-135-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.