Editor: Lovenoo1510
Khi đang nói chuyện, cô ta đi tới bên cạnh Sở Kiều, vẻ mặt lo lắng hỏi: “Kiều, không phải anh ấy là người vứt bỏ cô chứ?”
Vứt bỏ?!
Sở Kiều giận tái mặt, giọng không vui nói: “Cái gì vứt bỏ? Vốn tôi và anh ta không quen nhau!”
Cô mím môi trở về nhà, rầm một tiếng đóng sầm cửa phòng lại.
Kiệt Tây Tạp thấy bộ dáng hầm hừ tức giận, không nhịn được cười một tiếng. Vừa ôm vừa hôn, còn nói là không quen? Vậy cái gì mới gọi là quen đây?!
Trở lại nhà, nụ cười của Sở Kiều hoàn toàn trầm xuống. Đêm qua còn ca hát lấy lòng, hôm nay đã cút đi rồi!
Quyền Yến Thác, anh rất có dũng khí!
Có gan thì đừng trở lại!
Đi tới trước bàn ăn, Sở Kiều đem bữa sáng còn ấm vứt sạch, mặt u ám cầm ví da lên, tức giận đi ra cửa.
Cả ngày, tâm tình của cô cũng không tốt, công việc phạm sai lầm liên tiếp, bị Mai Kiệt mắng đến cẩu huyết lâm đầu.
Buổi tối về đến nhà, trước tiên Sở Kiều chạy lên lầu, đi tới trước cửa phòng bên cạnh, giơ tay lên gõ.
Cộc cộc cộc ——
Cánh cửa bị cô gõ ầm ầm, nếu như bên trong có người, nhất định có thể nghe thấy. Chẳng lẽ anh đi thật, không nói một tiếng nào đã rời đi sao?!
Trở về phòng, Sở Kiều chán nản ngã xuống giường, thở một hơi thật dài. Cô cầm điện thoại di động lên, sau khi mở màn hình ra do dự hồi lâu, cô gian nan ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-hoan-gia-yeu/2353897/chuong-115-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.