Edit: Spum-chan
Hoàng đế Long Việt Băng giả ngây giả dại chớp nhoáng đã hết một năm.
Các đại thần rất là bất ngờ khi quốc gia này có thể chống đỡ suốt một năm qua, đồng thời càng kính trọng vị Tể tướng luôn cúc cung tận tụy và Thuận vương tài trí cao thượng kia.
Long Việt Băng đang xem xét cống phẩm Lâm quốc tiến cống.
Không lâu trước, bởi vì mớ cống phẩm này nửa đường bị cướp, mà Long Việt Băng hạ thẳng lệnh nghiêm tra, thiếu chút nữa đã đào luôn cả mộ tổ tiên của dân chúng lên rồi.
Bởi vì những thứ tiến cống này, có thứ Long Việt Băng thích nhất …… là mấy thứ thực vật.
“Hoàng thúc, Ảnh Trạch, các ngươi thấy thích cái gì, cứ đem về đi.”
Vật bị mất được tìm về, tâm tình Long Việt Băng rất tốt.
Long Nhược Đình đang muốn nói không cần, đột nhiên y chú ý tới một cái hộp nhỏ tinh xảo.
Long Nhược Đình cầm nó lên, mở nắp…… Quả nhiên, là thứ kẹo được đưa đến lúc trước, trong suốt thanh khiết, giống như trân châu.
Đây là thứ khiến y cảm nhận được sự ấm áp khi một mình đối mặt với bốn bức tường tối tăm.
Ngô Ảnh Trạch thấy Long Nhược Đình nhìn chăm chú hộp kẹo kia, cũng có hơi sửng sốt.
“Hoàng thúc quả nhiên thích thứ này a……” Long Việt Băng cười nói: “Đây không phải là hộp kẹo trước kia Ảnh Trạch tặng người sao?”
Long Nhược Đình ngẩn ra, ngẩng đầu lên, ánh mắt cũng nhìn về phía Ngô Ảnh Trạch.
“A……” Hình như tới giờ Long Việt Băng mới nhớ ra lời dặn của Ngô Ảnh Trạch, tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-anh/1494478/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.