Edit: Spum-chan
Mã xa tới Vương phủ.
“Nhược Đình, sau khi trở về nhất định phải……”
“Ta biết rồi.” Long Nhược Đình cắt ngang lời dặn dò mà đối phương cứ lặp đi lặp lại suốt. “Ăn uống đàng hoàng, ngủ ngon giấc, tĩnh dưỡng cho tốt……đúng chưa?”
“Ừ……” Ngô Ảnh Trạch lưu luyến buông tay, dịu dàng nói câu hẹn gặp lại.
“Ngươi……” Long Nhược Đình xuống xe trước, cũng quay đầu nói: “Tuy rằng về sau sẽ bề bộn nhiều việc, nhưng ngươi cũng đừng quá mệt mỏi.”
“Ừ.” Ngô Ảnh Trạch khẽ cười.
…
“Đệ…… thấy hết rồi chứ?” Tô Tình đứng xa xa nhìn trước cửa, lạnh lùng nói: “Hai người kia lại hòa hợp rồi.”
“Tỷ……” Tô Nguyên hơi nhíu mày. “Chuyện của Ngô Ảnh Trạch không liên quan gì tới ta.”
Nói xong, xoay người bỏ đi.
“Nhưng, đệ để ý.” Tô Tình ở sau lưng tiếp tục nói: “Mặc kệ có oán hận như thế nào, trong lòng đệ vẫn luôn quan tâm đến hắn.”
“Tỷ……” Tô Nguyên bất đắc dĩ quay đầu lại, trong giọng nói mang theo cầu khẩn.
“Nguyên nhi……” Tô Tình cười khổ: “Trên thế giới này, người đệ coi trọng nhất, vẫn là tỷ tỷ đúng không?”
“Đúng.”
“Nguyên nhi…… Hiện giờ tỷ tỷ, cũng chỉ có ngươi thôi……”
Âm thanh nhẹ nhàng của Tô Tình, khiến Tô Nguyên cảm thấy vô cùng bi thương.
Tỷ tỷ xinh đẹp từng được nuông chiều trước kia, giờ xem ra…..đã già đi rất nhiều.
**********************
Sau khi Thái tử Long Việt Băng đăng cơ, Ngô Ảnh Trạch bỗng nhiên nhận ra mình lại có thêm một chức vị……làm bảo phụ của Hoàng đế.
Nói thật…… Trên đời này chỉ sợ còn có vị Hoàng đế nàoo, có thể làm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuc-anh/1494477/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.