Lúc Tô Đường trở về tới viện an dưỡng thì đồ chuyển phát cũng đã tới.
Thẩm Dịch nói anh gửi bản tuyên án tới, sau khi Tô Đường mở giấy gói ra thì cũng không thấy bản tuyên án gì cả, chỉ thấy một quyển sách, quyển sách bản gốc tiếng Anh được in bằng giấy in ấn bảo vệ môi trường, cả hai mặt cũng không tìm được một chữ Trung Quốc nào, giá bìa in đằng sau cũng dùng dollar làm đơn vị.
Tô Đường dở khóc dở cười than một tiếng, ráng mà lật nhanh như xào bài, nhìn bên trong thỉnh thoảng xuất hiện biểu đồ, có lẽ là sách kinh tế hoặc tài chính, lần đầu tiên Tô Đường sờ vào quyển sách này.
Cái anh gọi là bồi thường tổn thất tinh thần, chính là làm cho cô cũng cảm nhận được tổn thương về mặt tinh thần à…
Tô Đường đang định hỏi Thẩm Dịch xem anh chuẩn bị dùng quyển sách này để làm tổn thương tinh thần cô như thế nào, để cô đọc sách rồi viết bút ký hay ghi cảm tưởng, nhưng khi tay vừa đưa vào trong túi quần cầm điện thoại, một tay quét lấy mặt bìa đơn giản, chưa lấy điện thoại ra thì ánh mắt đã bị mấy chữ trên bìa hấp dẫn.
Kiểu chữ và màu sắc của các chữ cái trên bìa đều giống nhau, chỉ có tên nhãn hiệu có chút khác biệt, lại quét mắt xuống dưới thì thấy chữ tiếng anh kéo lớn lớn nhỏ nhỏ, cô hoàn toàn không để ý những từ đơn tiếng anh này còn ghép vần với hai cụm hán ngữ.
“…”
Rõ ràng Tô Đường cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuat-doc-tam/2461795/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.