Khi Thẩm Dịch đưa cô về tới cửa khu chung cư của viện dưỡng lão, mưa vẫn rơi không ngớt, Tô Đường mời anh và Từ Siêu lên nhà ngồi nghỉ một lúc, Thẩm Dịch cũng lo giao thông sẽ ách tắc vì trời mưa nên cũng không từ chối.
Lúc Thẩm Dịch vào nhà thì trên trán có một vết bầm đỏ, bà ngoại vừa ra đón liền thấy mà hoảng sợ,“Này, Tiểu Dịch trên trán cháu sao thế kia, sao lại đỏ rực như thế?”
Từ Siêu đang cúi đầu cụp ô xuống, vừa nghe xong thì cong khóe miệng mà cố nhịn cười, Thẩm Dịch cũng chỉ mỉm cười mà lắc lắc đầu, hai tay đang thực hiện động tác cởi áo khoác âu phục, nên nhất thời không trả lời được, ánh mắt mang ý cười sâu xa mà nhìn về phía Tô Đường.
“À, cái đó…… cái đó,” Tô Đường thấy anh nhìn mình như vậy thì chột dạ trong lòng, vội vàng cướp lời nói trước,“Từ Siêu phanh xe hơi mạnh tay mà anh ấy không thắt dây an toàn, nên trán va vào cửa kính chắn gió đó bà ạ.”
Tô Đường nói một câu đổ oan luôn cho hai người, hai người kia cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn cô rất nghiêm túc mà nói hưu nói vượn, giống như bọn họ đã thông đồng với nhau rồi vậy, không ai được phản bội, bà ngoại cũng chẳng cảm thấy có gì lạ, chỉ đau lòng mà nói,“Ai u, sao lại không cẩn thận thế hả, nhìn vết bầm này xem…… trời mưa thế này lái xe cũng không an toàn, cháu cứ để trời ngớt mưa nó ắt tự biết đường về mà, lại còn chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuat-doc-tam/2461794/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.