Bạch Thanh Lâu buông thanh kiếm gãy, thở dài.
Hai người liên thủ, cũng chỉ miễn cưỡng tiếp được bốn chiêu của Hổ Vương.
Là bốn chiêu, ông đã nương tay nhiều.
“ Hai người các ngươi tiếp xong ba chiêu rồi, còn làm bổn vương đánh dôi ra một chiêu. Lần này coi như Hổ Vương ta thua! ”
Đề Lãm ngửa mặt, cười vang.
Tiếng cười khiến ngói trên mái đình rung lên khe khẽ.
Ông ra giới hạn là ba chiêu!
Nhưng là hai người liên thủ tiếp ba chiêu của ông ta, chứ không phải mỗi người tiếp ông ta ba chiêu như Nguyễn Trãi và Bạch Thanh Lâu vẫn nghĩ!
Hổ Vương lắc cổ sang hai bên, xương cốt chuyển nghe răng rắc.
Đoạn, ông trầm hẳn giọng xuống:
“ Nào, nói thử xem, con bé kia có thân phận gì? Tên trộm già chết ra sao? ”
Lúc nhắc đến Quận Gió, toàn thân Hổ Vương tỏa ra sát khí cực kì đáng sợ. Cả căn miếu dường như cũng lạnh xuống, tối sầm đi. Ánh lửa của ngọn đèn dầu đã không còn đủ sáng, chẳng còn đủ ấm nữa.
“ Cô ta chính là Trần Liên Hoa, trưởng môn phái Long Đỗ. ”
Bạch Thanh Lâu nói.
“ Làm sao lại bị thương đến mức này? ”
Hổ Vương trầm giọng…
Dù không biết Trần Liên Hoa, nhưng trưởng môn đời trước của phái Long Đỗ ông từng gặp qua ở Đại Hội Võ Lâm tìm chủ nhân ba tấm thánh lệnh. Hồi đó, roi Long Đỗ từng thất bại trước đường gươm Xích Ngô của Hoàng Thiên Hóa.
Nhưng…
[ Đường đường là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542322/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.