Ngay buổi sáng hôm ấy Mạc Thuý và Hồ Hán Thương cưỡi chung một con ngựa, phi lên núi Cao Vọng hội quân với Trương Phụ. Y khai man chính mình là người tóm cổ Hồ Hán Thương, được Trương, Mộc ghi công hứa sẽ thưởng hậu.
Đêm ấy, Hồ Hán Thương được vời vào trướng bồng của Trương Phụ. Lính lác đi tuần đêm ngang qua chỉ thấy đèn dầu chong đến gần sáng, không rõ hai người nói gì với nhau.
Hôm sau đại quân hành quân xuống cửa biển Kì La, Hồ Nguyên Trừng và Phiêu Hương được hội họp với Hồ Quý Li, đứng ngay hàng đầu tiên. Hai bác cháu nhìn nhau ngơ ngác, không biết Trương Phụ lại đang muốn giở trò gì.
Gió biển thổi hiu hiu, sóng gầm nơi vách đá. Hồ Hán Thương từ từ bước ra khỏi đám đông. Đầu tóc y bạc trắng. Vấn vít như mây được se thành sợi.
Tóc y đã được gột rửa, chải chuốt lại cho chỉnh tề đạo mạo. Y người vận áo cổn, đầu đội mũ miện, bước chân khoan thai, thần thái thản nhiên bình tĩnh.
“ Sao lại thế này?? ”
Ba người Hồ Quý Li thấy Khai Đại đế đột nhiên xuất hiện ở chốn này, đầu tiên là ngây ngẩn cả ra, song về sau cũng lờ mờ đoán được điều gì đó.
Hồ Hán Thương bước lên mỏm đá nơi y tuốt gươm đâm thuộc hạ, cúi xuống vết máu đã khô lại của Nguỵ Thức. Nói đoạn y nhìn qua chỗ Hồ Nguyên Trừng đang đứng, thản nhiên nói:
“ Trương Phụ muốn ta khuyên anh dâng bản vẽ Thần Cơ sang pháo lên, sẽ đảm bảo tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-thien-kiem-rong-khong-duoi/2542092/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.