Một hành vi hoàn toàn trong vô thức, một hành động muốn lảng sang chủ đề khác.
Cô vươn tay về phía bàn trà định lấy ly rượu của mình.
Ánh mắt vội cụp xuống như đang lảng tránh, nhấp môi uống rượu trong ly.
Ai ngờ rượu vừa nuốt xuống, vị cay gắt bùng lên trong cổ họng như muốn bốc cháy, cô bất ngờ ho sặc sụa.
Trình Hoài Cẩn giơ tay lấy lại ly rượu trong tay Tô Chỉ, sau đó đưa cho cô một tờ khăn giấy.
Tô Chỉ ho rũ rượi đến nỗi ứa trào nước mắt, lau khô xong mới nhận ra ly rượu lúc nãy là của Trình Hoài Cẩn.
Đám lửa càng bùng lên dữ dội, chúng vẫn đang không ngừng lan ra khắp cơ thể cô.
Rạo rực đến độ gần như không thể hít thở nổi.
Lý trí bị đè ép đến bên rìa đại não, dù có vắt kiệt suy nghĩ ra sao thì cũng chỉ khiến bản thân càng thêm lúng túng hoảng loạn.
“Nếu thấy hơi lâng lâng rồi thì đi về ngủ trước đi.”
Trình Hoài Cẩn lên tiếng giải vây rất đúng lúc, anh giúp Tô Chỉ tìm được một con đường lui.
Cô ậm ừ một tiếng nghèn nghẹn không mấy rõ ràng, sau đó đứng ngay dậy khỏi ghế sofa.
“...Thế tôi đi trước đây.”
Dứt lời, cô đi thẳng vào trong phòng ngủ của mình, đến đầu cũng không thèm ngoảnh lại.
Khép cửa phòng lại, Tô Chỉ đổ người xuống lớp chăn nệm mềm mại.
Cơ thể hoàn toàn thả lỏng buông bỏ mọi tia phòng bị, cô cảm nhận được cơn sóng trào rạo rực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-phuc/2867964/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.