🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi Trình Hoài Cẩn ấn chuông cửa nhà Tô Chỉ, thời gian chẳng qua mới trôi đi được có tám phút.



Điều khiến anh hơi bất ngờ là cửa chính được mở ra rất nhanh.



Nhưng cũng chỉ mở he hé ra một khe hở nhỏ, vừa vặn có thể trông thấy gương mặt của Tô Chỉ.



“Sao chú lại tới đây?” Giọng nói của cô hơi trầm thấp, mà cũng có đôi chút lạnh nhạt đầy cố ý.



Một chiếc áo ngắn tay màu xám, những ngón tay trắng muốt nhẹ nhàng đặt trên tay nắm cửa.



Trình Hoài Cẩn đứng ở cửa hỏi cô: “Tìm thấy giấy nhớ chưa?”



Tô Chỉ im lặng một hồi, ánh mắt lảng tránh nhìn xuống mặt đất: “Tìm thấy rồi.”



Tờ giấy bị rớt ra ngoài vali, là cô nhất thời cuống lên nên không để ý.



“Vừa rồi em tưởng bị mất nên mới khóc sao?”



“Không phải, chú nghe nhầm rồi.” Cô một mực chối đây đẩy không chịu thừa nhận.



Trình Hoài Cẩn hạ mắt nhìn khóe mắt hãy còn hơi phiếm đỏ của cô, anh im lặng hồi lâu: “Tìm thấy là tốt rồi, em đừng để bị lạnh, mau đóng cửa vào đi.”



Trong lời nói của anh không có ý gì là muốn vào nhà, Tô Chỉ hơi thảng thốt ngẩng lên nhìn anh.



Bấy giờ mới nhận ra anh chỉ mặc trên người độc một chiếc áo sơ mi màu xám mỏng tang.



Đứng nơi cầu thang ảm đạm mờ tối, có ánh trăng lành lạnh rót vào. Quanh người anh như có hơi lạnh phảng phất đâu đây, làn hơi lạnh ấy không khỏi lan tràn tới bên người Tô Chỉ.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-phuc/2867960/chuong-60.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thuần Phục
Chương 60: Cầu vồng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.