Dịch: Amelie.Vo
Loria chần chừ một lát rồi nói:
“Cám ơn anh, anh có thể giúp tôi báo cảnh sát không?”
Điện thoại di động và toàn bộ giấy tờ của cô đều nằm trong chiếc ba lô bị đánh cắp.
Đặt tay mình vào trong lòng bàn tay của người đàn ông, da thịt vừa mới tiếp xúc, Loria chợt giật bắn mình như phải bỏng.
Nhiệt độ cơ thể của người đang chìa tay ra này cao hơn Loria gấp nhiều lần. Cô không rõ có phải là do bàn tay mình quá lạnh nên mới sinh ra ảo giác như vậy hay không.
Loria dùng sức tự chống người ngồi dậy khỏi đống tuyết. Hai bàn tay vốn đỏ bừng vì lạnh quẹt đi mớ tuyết dính trên mặt, bên tai cô bỗng nghe thấy tiếng bước chân vội vội vàng vàng: có một người đàn ông với mái tóc ngắn đỏ rực như lửa đang chạy tới. Anh ta đưa chiếc túi trong tay cho Loria rồi nhìn cô bằng ánh mắt chờ mong:
“Công chúa nhỏ, tôi lấy lại đồ cho người rồi nè.”
Loria: “……”
Một lần nữa cô xác nhận, anh chàng vừa gọi mình bằng hai từ “Công chúa”.
Cái danh xưng kiểu cổ này khiến Loria sửng sốt hết hai giây. Cô ngập ngừng vươn tay ra đón lấy chiếc ba lô cũ kỹ dưới cái nhìn giống hệt một chú cún con của người đàn ông tóc đỏ.
“Cám ơn các anh.”
Dây khoá của chiếc túi vẫn còn nguyên vẹn, những món đồ nằm bên trong vẫn chưa bị mất, chẳng hạn như là: một quyển sổ tay cùng sách giáo trình dày cộp, những củ khoai tây teo tóp đáng thương, những quả cam với lớp vỏ đã sẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-hoa/474980/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.