Cuộc sống thật bực bội, mỗi ngày đều có vấn đề mới.
Sáng sớm, An Hinh ghé vào ban công bên cạnh, nhìn thành thị mưa to giàn giụa, vừa nghĩ hôm nay rốt cuộc không cần dưới nắng hè mặt trời chói chang đứng nghiêm, vừa lại buồn rầu chính mình làm sao mới có thể sạch sẽ khô mát tới phòng học.
Nhà mới, chỉ có chuẩn bị vật tư sinh hoạt, còn không có mà kịp nghĩ đến vấn đề mua dù này nọ.
An Hinh không thích phiền toái người khác, nhưng cũng sẽ không dối trá đến ra vẻ cao thượng ủy khuất chính mình, liền thân thể nhỏ bé của cô như vậy, trận mưa to này biến thành bạo vũ lê hoa châm. Quê nhà hòa thuận cùng xây gia viên tốt đẹp mà, cô quyết định đi trước nhà giáo sư Giản ở cách vách thử thời vận.
Khi cô buồn đầu mở ra cửa chính nhà mình, liền thấy chính diện Giản Ninh ở đối diện cửa nhấc tay ra vẻ gõ cửa. Tình huống trùng hợp như vậy, hai người cũng chưa đoán trước được, ngây người ngẩn ngơ.
“Thầy Giản.” An Hinh mặt nở nụ cười, cười hiện ra hai cái má lúm đồng tiền nhỏ, một đôi mắt to trước khẽ nhìn trong tay Giản Ninh —— có dù.
“Thầy tới trường, hôm nay em không học quốc phòng sao?” Giản Ninh thối lui một bước kéo ra khoảng cách, không phải chịu không nổi sự thân mật này, chỉ là chiều cao của hai người kém có hơi lớn, đứng cách quá gần, anh cúi đầu, cô bé ngửa đầu, hai người nói chuyện quá vất vả.
“Nói ngày mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuan-hoa-keu-thu-tieu-the-qua-manh-hu/2109841/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.