_Một năm sau_
Một năm là một khoảng thời gian nói dài không dài nhưng nói ngắn cũng không ngắn.
Nó đủ để thay đổi tình cảm cùng mối quan hệ giữa hai người với nhau.
Từ khi Vân Phượng trở thành bằng hữu của Tĩnh Hàn đến nay đã có rất nhiều chuyện thay đổi.
Ban đầu Vân Phượng thường đến phủ Thừa tướng để trò chuyện cùng Tĩnh Hàn (mục đích chính là ăn ké) một tháng ba lần.
Sau đó trở thành nửa tháng ba lần....rồi thành một tuần ba lần.
Còn bây giờ chính là muốn đến liền đến.
Nửa đêm nửa hôm đau đầu cũng có thể trèo tường vào phủ thừa tướng vừa uống trà thảo dược vừa nghe đàn tĩnh tâm.
Thấy món gì lạ mắt trong sách thì cũng có thể mang sách đến phủ Thừa tướng đòi ăn. Đương nhiên kết quả nàng không thể chê trách vào đâu được.
Và tất nhiên Vân Phượng không lấy cái danh "bằng hữu" mà suốt ngày đến ăn không nhà người ta. Số lượng áo choàng, ấm lô,thảo dược,...nàng đưa đến phủ Thừa tướng cũng không ít.
*****
Hai người giống như tri kỷ tuy vừa mới thành bằng hữu không lâu nhưng lại rất thân quen.
Mọi hành vi cử chỉ đều vô cùng ăn ý hài hòa.
Từng cử chỉ hành động của Tĩnh Hàn đối với Vân Phượng đều mang theo một sự yêu chiều cùng sủng nịch.
Đôi mắt ấy khi nhìn về phía Vân Phượng đều là nhu tình như nước .Nó như thủy triều ngày một dâng cao và không một thứ gì có thể ngăn cản.
Tất cả mọi người xung quanh đều nhận thấy nhưng chỉ có một mình Vân Phượng là ngốc nghếch xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-sung-the/1595073/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.