"Quận chúa đến mà ta không có gì tiếp đãi. Người chịu thiệt dùng chút điểm tâm." Theo lời hắn nói Nhất từ bên ngoài tiến vào trêи tay là hai đĩa điểm tâm.
Đĩa bên phải là bánh quế hoa rễ sen còn bên trái là một loại bánh gì đó mà nàng không biết tên nhưng nhìn rất đẹp mắt.
Cả hai dĩa điểm tâm đều tỏa ra mùi hương thơm ngào ngạt thật khiến người khác phải nuốt nước bọt.
Người khác đã vậy thì đừng nói đến con mèo ham ăn như Vân Phượng.
Cố gắng giữ lấy khí tiết không xông lên cướp đồ nhưng ánh mắt không khống chế được nhìn chằm chằm đĩa bánh.
Thấy phản ứng của Vân Phượng như vậy hắn mới thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Hắn biết nàng thích ăn bánh quế hoa sữa nhưng hắn không dám trực tiếp làm món đó vì nàng sẽ nghi ngờ.
Chỉ có thể làm hai món điểm tâm có mùi vị tương tự.
Nàng thích là tốt rồi ~
Dù sao đời này hắn học nấu nướng cũng là vì nàng.
Còn có y thuật cùng âm luật cũng là vì nàng thích nên hắn mới học. Hắn muốn mình trở thành một người xứng đáng và phù hợp với nàng nhất.
******
Lúc này Vân Phượng đã để A Thi cùng A Linh đi chỗ khác ngồi nghỉ ngơi.
Vì cứ đứng như vậy quài cho dù có võ công cũng sẽ mỏ.
Nhất vừa đặt hai đĩa điểm tâm lên bàn thì cũng nhanh nhẹn chuồn mất.
Hắn không muốn đứng đó làm kỳ đà cản mũi sau đó bị ánh mắt chủ tử xiên chết đâu a~
Tóm lại....bây giờ trong đình chỉ có Vân Phượng cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-sung-the/1595072/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.