Thụy Ý thấy phụ thân không muốn bênh vực mình tức giận không kèm chế được.
Đứng bật dậy ngón tay chỉ thẳng vào Vân Phượng
" Ngươi nói mẫu thân ta là thị thϊế͙p͙ ti tiện . Nhưng mẫu thân ta đã được phụ thân yêu thương ,còn mẫu thân ngươi thì không. Mẫu thân ngươi chính là thị thϊế͙p͙ cũng không bằng. "
Lời nói vừa thoát ra khỏi miệng ai ai cũng đều khϊế͙p͙ sợ.
Lời nói này chính là đại bất kính với hoàng tộc. Nếu truyền đến tai của thánh thượng thì có thể mất đầu a~
Mặc Vũ Dương tức giận hận không thể chính tay đánh chết nữ nhi này của mình. Ông luôn áy náy việc phải nuôi dưỡng các nàng bên ngoài nên luôn ra sức cưng chiều, bù đắp.
Nhưng không nghĩ mình lại dưỡng ra một điêu nữ như thế này!.
Không khi trong phòng đã giảm đến tận cùng. Hai tay Vân Phượng siết chặt lấy thành ghế khiến nó lõm vào trong thấy rõ.
Nàng không ngừng nhắc nhở mình không được giết ả ta.
Chết chính là một sự giải thoát .Phải giữ ả ta lại rồi từ từ hành hạ khiến ả ta hiểu được họa từ miệng mà ra.
Hít sâu vào một hơi cố lấy lại bình tĩnh cho mình . Thật may lúc này bên người nàng không có đao nếu không ả ta đã bị nàng bâm cho nát vụn.
"To gan.!Dám phỉ báng hộ quốc công chúa ngươi không cần mạng nửa có phải hay không? " Vân Phượng gằng từng chữ nói.Giám sỉ nhục mẫu thân nàng, nàng sẽ không để nàng ta sống yên ổn.
Lúc này ,Liễu thị người bị đập tách trà vào đầu đến choáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-sung-the/1595047/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.