" Tôi không khó chịu như em nghĩ! 
Tôi đang rất khó chịu vì vẫn chưa ăn được em đấy! " Cửu Thành Ưng nhấn mạnh từng câu từng chữ, gương mặt bất mãn với Giai Kỳ, may mà anh tin thần thép, vẫn còn giữ dục vọng không cụt hứng ngang. 
Giai Kỳ vẫn không hiểu ý Cửu Thành Ưng, vẫn dùng lời lẽ ngây thơ đối đáp. 
" Vậy phải ăn được tôi anh mới hết khó chịu sao? " 
Cửu Thành Ưng ở trên gật đầu, đành tạm chấp nhận khái niệm của cô gái ngây thơ này. 
Đứng trước biểu hiện trông chờ ấy, Giai Kỳ không hiểu, nhưng cô đã mở miệng đồng ý cho Cửu Thành Ưng động chạm, không thể nuốt lời, liền buông lỏng hai tay, nhắm chặt mắt hét lớn. 
" Rồi đấy! 
Anh ăn lẹ đi! " 
Cô gái nhỏ ngốc nghếch, hành động ngây thơ đến mức làm Cửu Thành Ưng bật cười, nhìn cô bên dưới nhắm mắt chờ đợi, cứ như cô đang sắp phải đánh một trận chiến kinh hoàng, cố gắng tỏ ra mạnh mẽ. 
Thịt tươi dâng tới miệng, một gã đàn ông suốt 4 năm không động vào người phụ nữ, đâu thể bỏ qua. Cửu Thành Ưng tách rộng hai chân Giai Kỳ, lần đầu sẽ rất đau, cô gái của anh lại đang rất khó chịu, anh phải dạo đầu thật kĩ, để khi cô tiếp nhận anh sẽ giảm bớt đau đớn. 
Anh chúi đầu xuống vùng mặt hiểm, ngoạm lấy phần đỉnh cao của tạo hóa, Giai Kỳ phản ứng mạnh mẽ, biết Cửu Thành Ưng hôn chỗ đó, hai má cô đỏ bừng, đưa tay nâng đầu anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-hon-the-ngai-la-vat-thi-nghiem/2933190/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.