Tiếng chim líu lo bên ngoài, kim đồng hồ điểm vào 6h30 sáng, mặt trời lên cao, Giai Kỳ tỉnh giấc muộn hơn mọi ngày, âu cũng do hôm qua cô bị Cửu Thành Ưng hành kiệt quệ, cả người đau nhức, chẳng buồn tỉnh. 
" Ưm! " Giai Kỳ âm trong cuốn họng, hé mở đôi mắt hổ phách long lanh. 
Bộ ngực của cô, truyền đến sự nặng nề, Giai Kỳ nhìn xuống, bàn tay của Cửu Thành Ưng tham lam, cùng lúc ôm lấy cả hai bầu ngực nảy lửa của cô. 
Anh ôm không hết, những ngón tay đặt bên bầu ngực này cố với sang bầu ngực kia, kéo nó vào một chỗ, khiến khe ngực của Giai Kỳ kín mít, không một kẽ hở. Cả người Giai Kỳ chẳng có lấy một mảnh vải che thân, ngoài chiếc chăn đang đắp. 
Giai Kỳ xoay mặt, nhìn sang Cửu Thành Ưng đang ngủ say, hàng mi vừa dài vừa dầy của anh rất đẹp, gương mặt tuyệt mĩ, đúng chất với một soái ca, bảo sao dù Cửu Thành Ưng mất đi một chân vẫn có hàng tá cô gái theo đuổi, khao khát được anh để mắt. 
Người đàn ông hoàn mỹ đó, trong cơn ngủ say vẫn nở nụ cười rất hạnh phúc, Giai Kỳ sống bên cạnh anh khá lâu, đây là lần đầu tiên cô thấy Cửu Thành Ưng hạnh phúc như vậy, chốc chốc bị nét mặt này thu hút, nhìn mãi không rời mắt. 
Cánh tay to lớn của Cửu Thành Ưng, bỗng thu nhỏ, kéo lấy Giai Kỳ vào trong lòng, ôm cô mà như muốn nuốt chửng cô vào thân anh, hòa làm một. Giai Kỳ khó chịu với cái ôm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-hon-the-ngai-la-vat-thi-nghiem/2933189/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.