Đầu óc Cửu Thành Ưng bị dục vọng lấn át, không nghe nổi tiếng nói của Giai Kỳ, bây giờ anh chỉ muốn chiếm lấy cô gái nhỏ ở bên dưới, đầu óc anh mụ mị, đưa môi ẩm ướt lên cổ nhỏ của cô thì thầm.
" Giai Kỳ, tôi không đợi được nữa rồi!
Làm người phụ nữ của tôi...
Hãy làm người của tôi nhé! "
Giọng anh bứt rứt, khàn khàn khó nghe, cái tay càn rỡ, kéo lấy quai áo mỏng, còn thô bạo muốn xé nó ra.
Giai Kỳ phản ứng rất nhanh, chặn lại ngay, lớn tiếng mắng anh.
" Cửu Thành Ưng, đồ háo sắc!
Tôi chỉ có hai bộ đồ thôi đấy! Anh xé rách lấy gì để tôi mặc hả? " cô khẽ vào tay anh, dùng khối cơ bắp bé tí tẹo chống lại với một con trâu to lớn.
Hôm nay rất lạ, bao nhiêu sức mạnh của Giai Kỳ bỗng tan biến, không đẩy nổi thân xác to kềnh kia ra khỏi người mình, cứ như sức lực bị ai đó lấy đi mất, Giai Kỳ như cô gái bình thường, chống đối trong vô lực.
Cửu Thành Ưng cố tình không nghe theo, mạnh tay muốn xé rách đồ Giai Kỳ, còn trơ trẽn đáp lại lời cô.
" Ngày mai tôi mua cho em cả trăm bộ! "
Dứt câu, anh thật sự thô bạo xé đi một phần quai áo, làm Giai Kỳ giật bắn người, ngồi bật dậy, lùi vào một góc giường, đưa hai tay ra trước ngực, làm hành động cản trở.
" Cửu Thành Ưng, có gì thì từ từ! Không chơi thô bạo nào
Tôi tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-tuong-hon-the-ngai-la-vat-thi-nghiem/2933191/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.