Lục Khởi đang gặm táo bên cạnh nhìn thấy, đặt quả táo xuống hỏi: “Bé cưng, sao thế?”
“Anh xem đi.” Bạch Dương đưa di động qua.
Lục Khởi cầm tới, thuận tiện đọc thành tiếng: “Tôi sẽ nhanh chóng khiến Cố Tử Yên phải trả giá đắt, Lâm Diệc Hàng.”
Lục Khởi mở to hai mắt nhìn cô: “Bé cưng, Lâm Diệc Hàng gửi tin nhắn cho em, sao anh ta có số điện thoại của em chứ?”
“Biết số điện thoại của một người quá đơn giản, điều tra một chút là biết.” Bạch Dương thản nhiên nói, lông mày càng nhíu chặt lại: “Nhưng em càng để ý nội dung tin nhắn này, khiến Cố Tử Yên phải trả giá đắt, chẳng lẽ trong phòng bệnh anh ta nói là thật, thật sự muốn đối phó kẻ làm tổn thương em sao?”
Lục Khởi bĩu môi: “Quan tâm anh ta nói thật hay không làm gì, tóm lại anh ta muốn đối phó thì cứ làm đi, đối với chúng ta cũng có chỗ tốt”
“Cũng đúng.” Bạch Dương gật đầu.
Lục Khởi trả lại di động cho cô: “Được, em đừng trả lời tin nhắn, đừng quên, chúng †a vẫn chưa xác định được anh ta có thật sự đối phó Cố Tử Yên hay không, lỡ đây là giả, vậy anh ta cố ý gửi tin nhắn này làm cho chúng ta mắc câu, muốn chỉnh chúng †a, cho nên chúng ta cũng đừng để ý tới.”
Bạch Dương ừ một tiếng: “Yên tâm đi, em biết mà.”
Cô nói xong thì xóa tin nhắn của Lâm Diệc Hàng đi.
Lục Khởi tiếp tục gặm táo: “Đúng, anh đã giúp em quyên góp chiếc nhẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743439/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.