Bạch Dương đứng dậy cầm ly sạch đến máy đun nước rót cho cô một ly nước, sau khi đặt xuống trước mặt cho cô thì hỏi: “Đúng rồi, vừa rồi cô nói có việc gấp muốn hỏi tôi, chuyện gì thế?”
“Thì là khoản vay của Thiên Thịnh.” Trần Thi Hàm ném khăn giấy vào thùng rác, vẻ mặt nghiêm túc: “Sếp Bạch, rốt cuộc anh Trọng là ai, không ngờ lại trả hết tiền vay của chúng ta ở mấy ngân hàng, vừa rồi ngân hàng gọi điện thoại tới báo cho tôi biết, cả người tôi lập tức ngây ra.”
Bạch Dương nghe vậy thì không hiểu ra sao: “Chờ một chút, cô đang nói cái gì, ngài Trọng gì, trả hết khoản vay nào?”
Trần Thi Hàm nhìn phản ứng của cô thì trừng mắt nhìn: “Sếp Bạch không biết ngài Trọng?”
Bạch Dương lắc đầu: “Tôi chưa từng nghe nói.”
“Vậy thì quá kỳ lạ, cô cũng không nhận ra, vì sao anh ta lại giúp chúng ta trả tiền vay, hơn nữa còn viết rõ ràng là người quen của cô, cho nên rất rõ ràng là vì Sếp Bạch, vậy tại sao cô không biết, chẳng lẽ anh ta là người thầm mến Sếp Bạch sao?”
Trần Thi Hàm nói đến đây thì vẻ mặt ao ước: “Nếu thật sự thầm mến thì thật sự ra †ay quá hào phóng, Sếp Bạch đi theo người ta đi”
“Đi đi đi, nói bậy gì đó.” Bạch Dương nhíu mày lại: “Thi Hàm, cô nói ngài Trọng kia giúp chúng ta trả toàn bộ khoản bay của tất cả ngân hàng đúng không?”
“Đúng vậy, từ giờ trở đi Thiên Thịnh đã không nợ, sau này tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi/2743440/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.