“Được, chúng tôi biết rồi.” Hai người đàn ông trên xe van gật đầu.
Tài xế xoay người rời đi.
Hai người đàn ông đó lần lượt mở cửa xuống xe, sau đó dưới cái nhìn đầy hoảng sợ của Bạch Dương, hai người mở cửa sau xe, thò tay túm lấy cô.
Bạch Dương lắc đầu mãnh liệt, hiển nhiên không muốn bị bọn họ chạm vào.
Cô biết bọn họ muốn bắt cô xuống xe, sau đó dẫn cô vào núi.
Cô không muốn vào núi, cũng không thể vào núi.
Xe bị kẹt lại ở đây thì Phó Kình Hiên mới có thể đuổi kịp, mà một khi vào núi, cho dù Phó Kình Hiên có đuổi kịp cũng chẳng làm được gì.
Vậy nên, dù có thế nào cô cũng không thể bị bọn họ dẫn vào núi được.
Bạch Dương nghĩ rất hay, nhưng hiện thực luôn rất tàn khốc. Cô chỉ là một cô gái, còn đang bị trói, sao có thể đấu lại được hai người đàn ông cao lớn. Huống chi, cho dù cô không bị trói thì cũng không đấu lại.
Cuối cùng, Bạch Dương bị hai người đàn ông cưỡng ép kéo xuống xe.
Sau đó, một người trong đó cởi áo khoác ra trùm lên đầu Bạch Dương.
7⁄11 Áo khoác rất dài, trùm lên người Bạch Dương như một tấm ga giường, từ đầu tới chân cô đều bị trùm kín mít.
Cứ như thế, người ngoài sẽ không thấy được dung mạo của cô, cũng không thấy được dây thừng trên người cô.
“Ưưm ưm…” Cơ thể Bạch Dương vặn vẹo kịch liệt, cô muốn đẩy chiếc áo khoác trên người mình xuống.
Làm như thế, biết đâu người qua đường nhìn thấy cô đang bị trói sẽ ra tay cứu giúp cô cũng không chừng.
Mặc dù trước đó đã phải cảm nhận tình người ấm lạnh một lần bên ngoài bệnh viện.
Nhưng cô tin rằng không phải ai cũng đều thờ ơ như thế, trên đời luôn có những người nhiệt tình.
Nhưng hai người đàn ông đang khống chế cô đã nhận ra ý đồ của cô, họ đột nhiên ra tay, dùng sức bóp chặt cánh tay Bạch Dương.
Bạch Dương rên lên đau đớn, khuôn mặt dưới áo khoác trắng bệch.
Có thể thấy được hai người này mạnh tay thế nào.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Hơn nữa, hai người đàn ông này vẫn chưa chịu bỏ qua cho cô, họ ghé vào tai cô, lạnh giọng cảnh cáo: “Nếu mày còn dám làm loạn nữa, có tin ông đây sẽ tháo khớp tay mày ra không?”
Cơ thể Bạch Dương đột nhiên căng cứng, cô trừng to mắt.
Hai người này như đang muốn tháo khớp tay cô thật!
Thấy Bạch Dương không lộn xộn nữa, hai người đàn ông đó mới giảm nhẹ lực siết †ay cô, sau đó dẫn cô đi về phía Diệp Chí.
Ừ…
Nói là đi vậy thôi, chứ thật ra nên nói là cô bị hai người đàn ông lực lưỡng xách đi thì đúng hơn.
Vì hai chân cô bị trói chặt vào nhau, không thể nào đi lại, nên cô căn bản không thể tự đi được, chỉ có thể bị xách đi.
Nhưng lúc đi vẫn khiến không ít người chú ý và tò mò, dù sao thì cảnh hai người đàn ông cao lớn xách một người bị trùm kín mít, không rõ là nam hay nữ, nhìn thế nào cũng thấy bất thường.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]