Chương 1159
Diệp Chí cụp mắt, như đang suy ngẫm vấn đề này.
Mấy giây sau, anh ta cắn răng đáp: “Bỏ xel”
“Bỏ xe?”
“Phải, giờ xe tiến không được lùi không xong, không muốn bị đuổi kịp thì chỉ còn cách bỏ xe ở đây thôi. Chúng ta đi đường núi.
“Đi đường núi lên núi Vân Vụ?” Tài xế kinh ngạc không thôi.
Diệp Chí lạnh lẽo nhìn chằm chằm gã ta: 3⁄11 “Không thì sao?”
“Nhưng đường núi rất xa, ít nhất phải mấy tiếng mới có thể tới núi Vân Vụ được.” Tài xế nói.
Diệp Chí day huyệt thái dương: “Tôi biết, nhưng đây là cách duy nhất. Hơn nữa, cỏ cây trong núi um tùm tươi tốt, là vật che chắn tốt nhất. Dù về sau bọn Diệp Hàn Triết biết chúng ta đã vào núi thì cũng rất khó tìm được chúng ta.”
Tài xế thở dài, cuối cùng gật đầu: “Tôi biết rồi, cậu Tư. Tôi sẽ sắp xếp khởi hành ngay.
“Ừ”” Diệp Chí xoay xoay chiếc nhẫn trên ngón trỏ, cụp mắt đáp lại.
Tài xế đi về phía chiếc xe van, giơ tay gõ cửa sổ chỗ ghế lái.
Cửa xe hạ xuống, người đàn ông lái xe thò đầu ra: “Gì thế?”
“Cậu Tư nói bây giờ chúng ta lập tức bỏ xe, đi đường núi tới núi Vân Vụ.” Tài xế đáp.
“Đi đường núi?” Gã đàn ông lái xe hít sâu: “Nhưng xa lắm đấy.”
“Hết cách rồi, nếu còn kẹt ở đây nữa sẽ bị đuổi kịp mất.” Lúc nói lời này, tài xế liếc nhìn về ghế sau.
Thấy ghế sau không có người, vẻ mặt gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon-roi-2/3323856/chuong-1120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.