Thẩm Thanh Ngọc tưởng là Phó Ngọc Hải nói ăn lẩu, nhất định sẽ là gần đây anh phát hiện chỗ nào đó có tiệm lẩu ngon.
Cho đến khi xe ngừng lại trước một căn biệt thự, Thẩm Thanh Ngọc mới nhận ra Phó Ngọc Hải muốn ăn lẩu ở đâu.
Phó Ngọc Hải lấy điện thoại ra mở cửa, cửa cuốn của biệt thự từ từ cuốn lên, Thẩm Thanh Ngọc nghiêng đầu cười như không cười mà nhìn anh: “Bên trong có lẩu à?”
Phó Ngọc Hải cười với cô một tiếng, trên mặt không thấy có nửa phần chột dạ: “Có.”
Xe chậm rãi lái vào, xe ngừng ở trong chỗ để xe xong, Phó Ngọc Hải tháo dây an toàn, nhìn về phía Thẩm Thanh Ngọc: “Không dám à?”
Thẩm Thanh Ngọc nghe thấy lời này của anh, cảm thấy Phó Ngọc Hải có chút xem thường mình: “Có gì mà không dám?”
Cô nói xong, cởi dây an toàn, sau đó đẩy cửa xe ra xuống xe.
Phó Ngọc Hải liếc cô, ý cười bên trong đáy mắt sâu vài phần.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Thanh Ngọc đến biệt thự của Phó Ngọc Hải, trang trí đơn giản sáng sủa, nhưng có thể nhìn ra được, người trong biệt thự này không thường hay ở.
Hai màu trắng đen là chủ đạo, màu trắng chiếm phần lớn, nhưng cũng không có vẻ quá mức vắng lặng.
“Ngồi một lát trước đi.”
Phó Ngọc Hải nói xong, đi vào phòng bếp rót cho cô một cốc nước ấm: “Có nước trái cây, sữa bò với cả cà phê, muốn không?”
Thẩm Thanh Ngọc lắc lắc đầu, vươn tay nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569944/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.