Lúc Bạc Minh Thành đi ra khỏi câu lạc bộ, đúng lúc nhìn thấy Thẩm vừa mới lên xe Phó Ngọc Hải.
Thẩm Thanh Ngọc không nhìn thấy anh ta đi ra, Phó Ngọc Hải lại thấy.
Cách khoảng bảy tám mét, Phó Ngọc Hải liếc mắt nhìn anh ta một cái, lại nhìn Thẩm Thanh Ngọc đang uống trà sữa ở trên ghế lái phụ, anh nhướng mày, kéo cửa xe ra lập tức ngồi vào lái xe rời đi.
Bạc Minh Thành cũng không đuổi theo, anh ta chỉ đứng ở cửa câu lạc bộ, nhìn chiếc xe chở Thẩm Thanh Ngọc càng ngày càng xa.
Gió buổi đêm rất lớn, anh ta cúi đầu quẹt diêm ba lần, que diêm vừa mới cháy lên, sau đó lại tắt, điếu thuốc ngậm hờ giữa đôi môi mỏng vẫn không châm được lửa.
Lần thứ tư lúc que diêm bị thổi tắt, một cánh tay từ bên cạnh vươn tới, dùng bật lửa châm lửa cho anh ta: “Diêm tuy tốt, nhưng gió lớn như vậy, phải đổi sang bật lửa mới được.”
Lời này của người đàn ông một câu hai nghĩa, Bạc Minh Thành nhìn ngọn lửa màu xanh tím trên cái bật lửa trước mắt kia, anh ta ném que diêm bị thổi tắt vào thùng rác ở bên cạnh, vươn tay kẹp thuốc cúi đầu tiến sát lại gần ngọn lửa kia.
Rất nhanh, điếu thuốc mà bốn que diêm cũng chưa châm được đã bay lên làn khói lượn lờ.
Bạc Minh Thành hút thuốc, người đàn ông bên cạnh thu bật lửa: “Tôi họ Tạ, tên Thiên Hàn, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, cậu Bạc.”
Nhà họ Tạ ở Giang Thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thua-ke-nghin-ty-sau-ly-hon/2569942/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.