Tô Thâm Tuyết dừng bước, chậm rãi quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt Utah Tụng Hương.
Cô nhìn xoáy vào ánh mắt đó rồi nói: “Tụng Hương, cô ấy không phải nhóc con.”
Utah Tụng Hương hơi khựng lại, anh cau mày.
“Nhóc con mà anh nói đã tròn mười tám tuổi vào tháng trước.” Tô Thâm Tuyết nói rành mạch từng chữ.
Thật trùng hợp, Tô Thâm Tuyết và Tang Nhu sinh cùng một ngày.
Trước đó không lâu, Tô Thâm Tuyết đã nhận được tài liệu liên quan đến Tang Nhu. Tuần sau, Cung điện Jose sẽ có lễ sắc phong, Tang Nhu cũng sẽ xuất hiện tại buổi lễ ấy. Thấy ngày sinh trên tài liệu của Tang Nhu, Tô Thâm Tuyết cảm thấy thật trùng hợp. Tang Nhu và cô đến thế giới này vào cùng một ngày. Tô Thâm Tuyết cũng không biết cô và Tang Nhu cùng ra đời một ngày có ý nghĩa sâu xa gì không.
Lẽ nào lại có ý nghĩa, cả hai cùng được một người đàn ông đeo nhẫn lên ngón áp út vào thời gian khác nhau?
Thật nực cười!
Nụ cười của cô làm Utah Tụng Hương bất mãn, tiếng “Tô Thâm Tuyết” mang rõ ý cảnh cáo.
Không được cười sao? Tô Thâm Tuyết nhìn Utah Tụng Hương.
Lát sau, anh nhìn về hướng khác, từ tốn nói: “Tô Thâm Tuyết, nếu không phải vì Lý Khánh Châu, anh thậm chí còn cho rằng không cần thiết phải nói chuyện này với em.”
Đây là sự “chung thủy” mà anh vẫn luôn nhấn mạnh đấy sao?
“Tụng Hương, nếu em lén tổ chức đám cưới với một người đàn ông khác sau lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-moi-xem-don-ly-hon-/3470881/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.