Mi mắt cô bật mở như lò xo.
Đập vào mắt cô là sắc đen hòa với đỏ.
Màu đen là trần xe, màu đỏ là vải nhung trang trí buồng xe. Bây giờ cô đang ở trong xe sao? Chỉ trong chớp mắt, Tang Nhu đã biết mình đang ở trong một chiếc xe xa hoa.
Bên tai vang tiếng…
“Tỉnh rồi sao.”
Là giọng của anh trai. Cô vui vẻ tìm người vừa nói.
Tang Nhu không thể tìm ra người lên tiếng, ánh mắt cô chỉ thấy một chàng trai trẻ điển trai không tì vết, anh cũng đang nhìn cô.
“Anh là ai?” Cô ngơ ngác hỏi.
“Tỉnh lại chậm mười phút so với dự tính.” Giọng nói quen thuộc nhưng khuôn mặt lại hoàn toàn xa lạ.
“Quý ngài, anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi.” Cô nhìn khuôn mặt ấy không chớp mắt. Cô không hề muốn thừa nhận rằng cô bị hấp dẫn bởi khuôn mặt đó. Bây giờ cô nhìn chằm chằm anh là chuyện vô cùng dễ hiểu, người đời hoàn toàn bất lực trước những thứ đẹp đẽ. Cô lẩm bẩm hỏi, “Anh là ai?”
Dù cau mày trông anh vẫn rất đẹp.
Anh cau mày nói: “Nhóc con, mới bị tiêm một nhát đã quên mất ân nhân đưa em khỏi nơi quỷ quái kia rồi, hử?”
Cô không quên, tuy vẫn là giọng nói của người đàn ông đó, nhưng dáng vẻ thì không phải. Đúng rồi, anh ấy có râu, còn mặt người này lại nhẵn nhụi.
“Râu của anh đâu?” Cô ngây ngô hỏi.
“Trên đời này có một kỹ xảo mang tên hóa trang.” Anh hờ hững nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-moi-xem-don-ly-hon-/3470876/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.