“Có người muốn gặp em.”
Tài xế quay về xe.
Tang Nhu phát hiện xe đi cùng họ đều cắm cờ.
Khoảng mười giờ sáng, năm chiếc xe ở chạy trên con đường nhựa rợp bóng cây xanh.
Trên đường không còn xe cộ nào khác, hai bên là hàng cây cao cô chưa từng được thấy. Cành lá đã được cắt tỉa tỉ mỉ, bao phủ con đường thẳng tắp bằng hành lang thiên nhiên xanh mướt hình người. Trong sắc xanh chiếm trọn tầm mắt ấy, có con chim với bộ lông rực rỡ bay từ chạc cây bên này sang chạc cây bên kia.
Thật đẹp, hệt như chốn bí mật ngằm ngoài thế giới.
Xuyên qua kẽ hở giữa cành cây, Tang Nhu nhìn thấy tường bao và mái nhà hình chóp màu trắng sữa trên bãi cỏ xanh thẳm, dần dần còn thấy tường nhà vờn quanh bởi lớp sương mỏng manh.
Cơn gió thổi qua, lớp sương tan dần, dưới mái nhà hình chóp màu trắng sữa là tòa tháp màu xám xanh mọc lên từ mặt đất. Dưới ánh mặt trời sáng rõ, nơi ấy sừng sững và hùng vĩ như một tòa lâu đài.
Tang Nhu chợt nhớ tới một chuyện.
Một chuyện rất quan trọng.
Tiếng “quý ngài” giòn giã từ miệng cô còn lọt tai hơn cả tiếng “anh trai.”
Tang Nhu phải thừa nhận, từ khoảnh khắc biết anh không phải “anh trai” mình, cô không hề thấy tiếc nuối. Không chỉ vậy, cô còn có cảm giác như trút được gánh nặng.
Hiện giờ, Tang Nhu không muốn tìm hiểu xem tại sao lại vậy. Bây giờ…
“Quý ngài, có thể nói cho em biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-moi-xem-don-ly-hon-/3470877/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.