Rất nhanh sau đó, người đàn ông kéo cô lên xe rời đi trước. Đúng rồi, anh đã tự giới thiệu bản thân. Anh ta là Lý Khánh Châu, cái tên rất phù hợp với đôi mắt đen láy của anh.
“Anh trai” cô ở lại căn phòng tiếp tục thu dọn đồ đạc.
“Anh trai” vẫn mặc bộ đồ lúc họ mới gặp nhau, áo choàng Ả Rập, chòm râu che kín hai phần ba gương mặt, có điều trên mặt có thêm chiếc kính gọng vàng. Rất nhiều thương nhân Ả Rập ăn mặc thế này.
Điện thoại “anh trai” đổ chuông.
Nghe điện xong, hình như “anh trai” mới nhớ đến điều gì đó. Anh nhìn quanh, cuối cùng ánh mắt tập trung về phía cô, nhíu mày.
Sao rồi? Cô hỏi bằng mắt.
Phớt lờ cô, “anh trai” nhấc điện thoại nội bộ của khách sạn lên.
Chắc hẳn đó là gọi cho phục khách sạn. “Anh trai” nói anh cần quần áo, độ tuổi khoảng… Nói đến đây, “anh trai” ra hiệu cho cô đến gần.
Tang Nhu miễn cưỡng đi ra khỏi góc.
“Anh trai” nhìn cô từ trên xuống dưới, nói vào điện thoại rằng anh cần đồ cho nữ khoảng mười ba mười bốn tuổi.
Dứt lời, anh cất giọng ra lệnh với người bên kia: “Tôi muốn nghe thấy tiếng gõ cửa trong vòng mười phút.”
Nghe giọng điệu này, Tang Nhu đoán, không chừng “anh trai” cô là người có quyền có thế, chính là người tai to mặt lớn có thể ra lệnh mọi lúc mọi nơi.
Khoan đã, quần áo cho nữ tầm mười ba mười bốn tuổi? Tang Nhu nhìn áo choàng màu đen trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-moi-xem-don-ly-hon-/3470875/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.