Trong màn đêm u tối, anh buông thả hết lần này đến lần khác, theo sóng tình cất tiếng rên rỉ, “Thâm Tuyết, Thâm Tuyết yêu dấu.”
“Thâm Tuyết, Thâm Tuyết yêu dấu.” Ôm lấy cô, lần đầu tiên Utah Tụng Hương nghe thấy tiếng gọi xuất phát từ đáy lòng mình dành cho cô gái này.
Utah Tụng Hương tập trung nhìn ánh nắng ban mai ngoài cửa sổ.
Tại sao Tô Thâm Tuyết muốn đỡ miếng phô mai cho anh? Vấn đề làm anh cảm thấy nôn nao bất an đã có được lời giải đáp.
Anh rất hài lòng với lời giải thích này.
Bây giờ, cô đang ngủ ngon trong vòng tay anh.
Cô quá mệt rồi, chuyện xảy ra mấy tiếng trước là quá sức đối với cô.
Nắng sớm xuyên qua tấm rèm mỏng, rọi xuống người cô, tạo ra một vầng sáng lạ kỳ.
Không biết vầng sáng ấy đến từ nắng sớm, hay tỏa ra từ cô. Utah Tụng Hương ngắm nhìn cô gái trong lòng. Đây là lần đầu anh nhìn cô kỹ đến vậy, cũng là lần đầu tiên… anh ngắm nhìn cô chăm chú.
Lúc trước nhìn cô, lúc trước nói chuyện với cô, lúc trước gọi cô Thâm Tuyết, anh ít nhiều cũng có chút xao xuyến.
Phải hình dung kết quả ngắm nhìn lần đầu của anh như thế nào đây?
Mái tóc đen như gỗ mun, làn da trắng như tuyết, cùng với khuôn mặt thanh tú.
Ba đặc điểm kia là đã đủ để liên tưởng đến sự xinh đẹp rồi.
Cô có mái tóc dày, còn có vòng eo nhỏ nhắn không lấp đầy một vòng tay. Cô thỏa mãn mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-moi-xem-don-ly-hon-/3470859/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.