Lúc mới chào đời, Utah Tụng Hương và Vivan Healther đều cùng được đưa đến Tây Ban Nha. Hai người gặp nhau lần đầu tiên trong vũ hội mừng Giáng sinh của Hoàng gia Tây Ban Nha. Khi ấy, cô ta ba tuổi, anh bốn tuổi; cô ta mặc váy công chúa, anh mặc vest Tuxedo.
Trùng hợp thay, lần đầu tiên Tô Thâm Tuyết nhìn thấy Utah Tụng Hương, anh cũng đang mặc bộ vest Tuxedo.
Trong buổi vũ hội mừng năm mới, con trai nhà Utah chính là khách mời biểu diễn nhỏ tuổi nhất. Hôm ấy, khi anh diễn tấu piano khúc “The Swan” trên sân khấu, cô đang được quản gia nắm tay đứng bên dưới.
Nghe thấy câu hỏi của Utah Tụng Hương, Tô Thâm Tuyết thả cây bút ký trong tay ra, định bụng đứng lên khỏi ghế sofa. Nhưng vì ngồi xổm quá lâu mà chân tê dại, cô thoáng lảo đảo, cứ thế ngã nhào lên người anh.
Đúng lúc này, giọng anh bỗng vang lên bên tai: “Con gái nhà Healther đúng là chỉ thích làm mấy trò trẻ con.”
Anh nói không sai. Cô nàng Vivian kia quả thật toàn làm mấy trò ấu trĩ mà thôi.
“Sao lại không nói gì? Giận rồi à?” Anh hỏi.
Tô Thâm Tuyết vẫn giữ nguyên tư thế nằm sấp trên người anh, thầm nghĩ, chắc là vì suốt cả ngày hôm nay, à không, là cả ngày hôm qua mới phải, cô đã mệt đến rã rời rồi.
Hôm qua, mới năm giờ cô đã phải thức dậy, vào ngày cuối cùng trước năm mới, cô phải làm rất nhiều việc.
“Cũng tốt… Im lặng cũng hay. Dù sao Vivian cứ mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-moi-xem-don-ly-hon-/3470818/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.