Tô Thâm Tuyết khoanh tay, đứng trước ghế sofa.
Utah Tụng Hương ngồi trên sofa, tóc tai gọn gàng, tay áo sơ mi xắn lên.
Nhìn đi nhìn lại, người được Kim Jena miêu tả là “uống quá nhiều rượu” trông chỉ giống như một học sinh trốn tiết chạy ra công viên nằm ngủ mà thôi.
“Này.” Cô đá nhẹ mấy cái vào Utah Tụng Hương.
Chẳng có phản ứng gì.
Cái người này rốt cuộc là say rượu hay là ngủ mất rồi?
Mặc kệ là say hay ngủ, việc cần làm trước mắt là giúp anh thay một bộ đồ thoải mái hơn, rồi đưa anh lên giường. Vừa nãy trước mặt hai trợ lý tận tụy của anh, cô đã thể hiện rằng: Tôi sẽ tự mình chăm sóc người chồng say xỉn của tôi.
Được thôi, bắt đầu cởi giày trước vậy.
Lúc này từ đầu đến chân Utah Tụng Hương đều là hàng thiết kế kì công do chính các nhà thiết kế tại Milan chế tác.
Mấy cái phụ kiện đáng ghét này, khó khăn lắm mới cởi được thắt lưng, thì lại đến cúc áo sơ mi rắc rối. Đã gần ba giờ sáng, cô có ý thức làm đẹp từ rất sớm. Cô đã qua tuổi hai mươi lăm. Đối với phụ nữ từ hai mươi lăm tuổi trở đi thì giấc ngủ là phương pháp dưỡng da tốt nhất.
Đều tại cái tên đáng chết này. Đã uống cái thứ rượu gì chứ?
“Thủ tướng chỉ uống rượu do ngài Tô mời thôi.” Ban nãy Lý Khánh Châu đã nói vậy, được thôi, được thôi.
Rốt cuộc Tô Thâm Tuyết cũng biết cách mở cúc áo. Cô mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-moi-xem-don-ly-hon-/3470817/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.