Tài khoản công mang lại cho người ta cảm giác đây là một nhân vật có lý tưởng, có nguyên tắc. Còn những gì đăng tải trên tài khoản cá nhân thì mang lại ấn tượng về một chàng trai trẻ mới rời ghế nhà trường, phàn nàn về thời tiết, than thở rằng cuộc sống thật không dễ dàng, rồi đến chuyện tắc đường, hoặc thi thoảng khen ngợi một món ăn nào đó. Có lúc anh còn vui vẻ khoe mình có thể bí mật lẻn vào thư viện và lén đọc sách mà không ai biết. Đặc biệt nhất là có lần anh càm ràm chuyện một ai đó đến chiên trứng cũng không biết.
Ồ, “ai đó” này chính là người ở cùng nhà với chủ trạng thái. “Người ở cùng nhà” này là ai thì chắc độc giả đều biết hết rồi đấy.
Đây có lẽ là lần duy nhất Utah Tụng Hương nhắc đến Tô Thâm Tuyết trên tài khoản cá nhân của mình.
Đời sống hôn nhân của Utah Tụng Hương và Tô Thâm Tuyết mang lại cảm giác, Nữ hoàng Goran chính là Nữ hoàng Goran, Thủ tướng Goran chính là Thủ tướng của Goran, không liên quan gì.
Sau khi nhậm chức, có nhiều sự kiện Utah chỉ xuất hiện một mình, có phóng viên đã nhận ra điều này và đặt câu hỏi: “Tại sao ngài không dẫn Phu nhân Thủ tướng theo cùng?”
“Nếu như bạn tìm hiểu, bạn sẽ biết rằng làm Nữ hoàng Goran là một công việc không hề dễ dàng. Bạn phải làm Nữ hoàng liên tục hai mươi tư giờ, và không có ai thay ca.” Utah Tụng Hương nhấn mạnh thêm: “Cô ấy trước tiên là Nữ hoàng Goran, sau đó mới là Phu nhân Thủ tướng. Thưa bạn phóng viên, phiền bạn từ nay về sau đừng hỏi những câu hỏi như vậy nữa, sẽ làm ảnh hưởng ít nhiều đến lòng tự trọng của tôi đấy.”
Đây quả là một câu trả lời hoàn hảo. Bạn thấy đấy, Nữ hoàng Victoria luôn ở trong cung điện Buckingham, nhưng Nữ hoàng Victoria không phải là Phu nhân Thủ tướng.
Thật đau đầu!
Những lời nói mớ của Donna cũng khiến người khác đau đầu. Nhìn xem, cái vẻ mặt ngại ngùng xấu hổ kia thật sự khiến người ta cho rằng con bé đang gặp người trong lòng.
“Ngài Thủ tướng, cháu... cháu... cháu muốn tiết lộ cho ngài biết một bí mật.” Đây rõ ràng là muốn tỏ tình còn gì nữa.
Mẹ nói này, Donnna, đó là chồng của Tô Thâm Tuyết, không chỉ là chồng, mà còn là... còn là người mà Thâm Tuyết yêu thương nữa. Là người mà Thâm Tuyết yêu, nhưng không phải là người yêu Thâm Tuyết. Tô Linh lại thoáng buồn rầu.
“Ngài Thủ tướng, ngài có thể ghé tai gần hơn chút không?” Đôi môi cô bé khẽ mấp máy, đưa tay với lên không trung.
Tô Linh lúc này trở thành “ngài Thủ tướng” lắng nghe bí mật của Donna.
Bà đành bất đắc dĩ ghé tai đến sát miệng cô bé: “Ngài Thủ tướng... cháu muốn tiết lộ cho ngài biết một bí mật... Nữ hoàng lúc nào cũng nhìn ngài, ngài Thủ tướng, cô ấy là Nữ hoàng, Nữ hoàng... nhìn ngài nhiều như vậy, ngài... ngài... ngài không thể nhìn cô ấy một lần sao? Nếu không, nếu không thì Nữ hoàng sẽ rất xấu hổ. Cháu... nếu như mà cháu nhìn một bạn nam nào đó nhiều như thế, mà bạn đó không thèm nhìn cháu một lần... cháu nghĩ cháu sẽ rất buồn. Rồi sau đó... vì quá buồn, cháu sẽ không tiếp tục nhìn bạn nam đó nữa đâu.”
Những lời nói ngập ngừng ngắt quãng của Donna làm Tô Linh thoáng ngỡ ngàng, cho đến khi bên tai bà vang tiếng thở đều đều, cô nhóc đã nói xong bí mật của mình cho ngài Thủ tướng nghe, yên ổn say giấc.
Bà rầu rĩ cụp mắt xuống.
Sau này lớn lên, cô nhóc của bà sẽ hiểu, trong thế giới của người trưởng thành, không phải chỉ cần nhìn một người vài lần hoặc thật nhiều lần là có thể giành được tình yêu của người đó.
Hôm sau, Bộ ngoại giao Thổ Nhĩ Kỳ ra thông cáo: Thủ tướng Goran sẽ có chuyến viếng thăm Thổ Nhĩ Kỳ vào trung tuần tháng Ba. Ông sẽ trở thành Nguyên thủ quốc gia đầu tiên của Goran tới thăm Thổ Nhĩ Kỳ.
Khoảng năm giờ chiều cùng ngày, tin tức này đến được khu vực biên giới. Vừa nghe tin Thủ tướng sẽ đến thăm Thổ Nhĩ Kỳ vào tháng Ba, khỏi phải nói Donna vui mừng đến mức nào. Cô bé chạy như bay đến tủ quần áo, luôn miệng nói phải chọn một bộ cánh đẹp nhất.
“Con chọn bộ đồ đẹp nhất để làm gì vậy?” Tô Linh hỏi.
“Đương nhiên là mặc để gặp Thủ tướng rồi“.
Tô Linh vỗ trán, rồi vươn tay ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn đang sắp bị chiếc tủ quần áo nuốt chửng của cô bé: “Còn quần áo đẹp nữa cơ à? Đến cả con gái Tổng thống nước mình cũng không thể muốn là gặp được cậu nhóc nhà Utah đâu con.”
“Mẹ ơi, là ngài Thủ tướng đấy!” Donna phấn khích huơ huơ đôi tay nhỏ, rồi lại lập tức đột ngột hạ tay xuống, “Mẹ ơi, mẹ nói xem, chắc Thủ tướng sẽ không đến đây đâu nhỉ, nơi này loạn lạc quá.”
Ồ, cũng không đến mức ngốc nghếch lắm nhỉ?
Không lâu sau khi phía Thổ Nhĩ Kỳ công bố tin tức về chuyến viếng thăm của Utah Tụng Hương, Bộ Ngoại giao Goran cũng công bố kế hoạch chuyến viếng thăm vào tháng Ba tới của Thủ tướng. Trong thời gian mười bốn ngày, Thủ tướng Goran sẽ lần lượt đến thăm và làm việc tại năm quốc gia: Nga, Phần Lan, Na Uy, Đan Mạch và Thổ Nhĩ Kỳ.
Bộ Ngoại giao Goran gọi chuyến công du năm nước lần này là “Chuyến công du mùa Xuân.”
Bộ Ngoại giao Nga nhanh chóng thể hiện sự nghênh đón, vinh dự được là quốc gia đầu tiên trong “Chuyến công du mùa Xuân” của Thủ tướng Goran.
Chưa đến mười phút sau, Utah Tụng Hương đã đăng bài lên trang cá nhân chia sẻ về khoảng thời gian mình đi du học, kể lại trải nghiệm bối rối khi bị bạn đẩy xuống hồ Baikal trong một lần anh đến Nga du lịch. Anh còn dí dỏm đính kèm thêm một câu: Thưa ngài Tổng thống kính mến, ngài có vẻ là người ưa thích các chuyến đi vào mùa Đông, nhưng rõ ràng, tôi thì không.
Chưa đầy năm phút sau, Bộ Ngoại giao Nga đưa ra một thông báo nhằm trấn an các bạn trẻ Goran không cần lo lắng, chuyến đi mùa Đông không được đưa vào lịch trình công du lần này.
Sự tương tác giữa Thủ tướng Goran và Bộ Ngoại giao Nga nhanh chóng trở thành chủ đề nóng trên diễn đàn quốc tế. Rất nhiều người dùng mạng bình thường vốn không quan tâm đến các vấn đề quốc tế cũng tham gia bình luận chủ đề này.
Cũng như một nhà phê bình cao cấp nhận xét: Vị Thủ tướng trẻ của Goran đang làm cho chính trị trở nên thú vị theo cách của riêng mình. Trong tương lai, sẽ có rất nhiều người học theo phong cách này của anh.
Đúng vậy, đúng như lời nhận xét của nhà phê bình kia, vị Thủ tướng trẻ tuổi của Goran đang khiến cho chính trị trở nên thú vị theo cách riêng của mình.
Tháng trước, Utah Tụng Hương giành được số phiếu bầu cao nhất trong cuộc bình chọn “Chính trị gia nổi tiếng được yêu thích nhất“. Phần lớn những người được phỏng vấn đều chia sẻ thẳng thắn, nhờ có Utah Tụng Hương họ mới biết tới đất nước Goran.
Utah Tụng Hương đã đưa Goran bước lên một tầm cao mới, Tô Linh phải thừa nhận điều này.
Hai tháng trước, tại sân bay Charles de Gaulle, một nữ du khách đã vô tình nhìn thấy hộ chiếu của bà và nói rằng cô ta có biết tới Goran, đó thật sự là một đất nước tốt đẹp. Một du khách khác cũng chia sẻ rằng Goran sẽ là điểm đến tiếp theo của mình.
Là một công dân Goran, có lẽ bà nên buông bỏ thành kiến, dần dần đón nhận cậu trai trẻ Utah Tụng Hương bằng cả tấm lòng.
Tô Linh vỗ vỗ đầu.
Là ngài Thủ tướng chứ.
Là một công dân Goran, có lẽ bà nên giống như những người khác, cảm thấy tự hào vì Utah Tụng Hương.
Không, là ngài Thủ tướng mới đúng.
Mười tiếng trước khi bước sang năm 2013, Tô Linh tới gõ cửa nhà Sara.
Bưu phẩm đóng dấu Hoàng gia Goran, được chứng nhận bởi Bộ Ngoại giao Thổ Nhĩ Kỳ đã được Donna trao tận tay cho em trai của Sara.
Chính tay em trai Sara đã mở gói bưu phẩm đó ra.
Trong gói quà không chỉ có chiếc áo được đích thân Ibrahimovic ký tặng, mà còn có một cuốn băng video ngắn cổ vũ khích lệ em trai của Sara, cùng với tấm thiệp chúc phúc từ Nữ hoàng Goran.
Lúc Tô Linh rời khỏi nhà Sara, cậu bé ấy đang òa khóc trong vòng tay mẹ. Mẹ Sara nói rằng đó là những giọt nước mắt hạnh phúc, còn ba Sara xúc động không nói nên lời. Có lời chúc phúc của Nữ hoàng, ông tin rằng con trai của mình sẽ luôn bình an.
Sara khăng khăng tiễn họ.
Mặt hai đứa trẻ chưa đầy mười tuổi đỏ ửng. Trên tấm thiệp in hình hoa hồng có đóng dấu vàng của Hoàng gia còn vương vấn mùi thơm, đó là tấm thiệp của Nữ hoàng gửi đến từ ngàn dặm xa xôi.
Là đích thân Nữ hoàng đã viết những con chữ đó, đóng dấu lên đó.
Nữ hoàng Goran!
Hai đứa trẻ reo len, vùng bình nguyên mênh mông bát ngát trở thành sân chơi ưa thích của bọn nhỏ. Lúc thì Donnan ở phía sau Sara, lúc thì Sara lại ở phía sau Donna, hai bóng dáng bé xíu vừa rượt đuổi vừa reo hò trên khắp đồng cỏ.
Xa xa phía chân trời, trên ban công của các ngôi nhà, những cô cậu thanh thiếu niên đang đốt pháo mừng năm mới.
Nơi này và Goran lệch nhau mười tiếng đồng hồ. Tô Linh nghĩ, giờ phút này, chắc hẳn người dân Goran đang tập trung tại Quảng trường Trung tâm thành phố Goose, đợi chờ Nữ hoàng xuất hiện và trực tiếp gửi lời chúc mừng năm mới đến người dân.
Hướng mặt về phía Goran, đưa hai tay vươn cao, ngẩng lên nhìn bầu trời xanh, Tô Linh hét lớn:
“Thâm Tuyết, chúc mừng năm mới.”
Hai đứa trẻ như muốn đáp lại lời chúc năm mới của bà, cũng khum tay đưa lên miệng:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]