Utah Tụng Hương đã thuyết phục được bọn cướp, dùng bản thân mình làm con tin thay cho những đứa trẻ đang ở trên xe. Sau đó, Utah Tụng Hương bấm máy gọi cho ngôi sao hàng đầu Câu lạc bộ Liverpool.
Sau khi nghe được lời khuyên nhủ của thần tượng, cùng với sự thuyết phục của Utah Tụng Hương, tên đầu sỏ bàn bạc với đồng bọn và quyết định đầu hàng.
Vụ cướp diễn ra trên một con phố đông đúc nhộn nhịp của Goran, phi vụ bắt giữ con tin đã kết thúc một cách đầy ấn tượng như vậy.
Sau khi xác nhận hai đứa cháu của mình bình an vô sự, Chủ tịch Hiệp hội Quản lý súng đã công nhận Utah Tụng Hương là một người tốt. Để thể hiện thiện chí của mình với băng cướp, Utah Tụng Hương còn không mặc cả áo chống đạn.
Tối hôm đó, Chủ tịch Hiệp hội Quản lý súng đã ký vào Dự thảo Luật cấm vũ khí.
“Văn hóa” súng đạn của Goran đã có từ lâu, cộng thêm cả những tranh chấp về lợi ích. Cho nên, dù nhận được sự ủng hộ từ Hiệp hội Quản lý súng, nhưng muốn đóng cửa toàn bộ các cửa hàng kinh doanh súng đạn trong một thời gian ngắn quả thật là việc không hề dễ dàng.
Tháng Mười năm đó, Utah Tụng Hương và một trong những nhân vật được đề cử cho ngôi vị Nữ hoàng – Tô Thâm Tuyết, đã hô hào kêu gọi vận động người dân tự giác giao nộp súng đạn.
Trung tuần tháng Mười, phong trào “Đổi súng ống lấy hoa hồng” do Utah Tụng Hương và Tô Thâm Tuyết phát động đã đẩy chiến dịch tuyên truyền chống vũ khí lên đến đỉnh điểm. Trên khắp đường lớn ngõ nhỏ, đâu đâu cũng thấy những người dân Goran ôm hàng thùng súng ống giao nộp cho các tình nguyện viên, và nhận hoa hồng từ những đứa trẻ.
Trái ngược với cảnh tượng náo nhiệt tấp nập, tại những khu vực triển khai phong trào “Đổi súng ống lấy hoa hồng”, các cửa hàng kinh doanh súng đạn lại tiêu điều vắng vẻ. Vào ngày cuối cùng của tháng Mười, chính phủ Goran tuyên bố đã thu hồi được hơn năm trăm nghìn cây súng các loại.
Nhận thấy tình hình thay đổi, nhà Julliard và nhà Healther đồng loạt tuyên bố sẽ từ bỏ ba mươi phần trăm cổ phần trong ngành công nghiệp sản xuất súng đạn, để thể hiện sự ủng hộ của mình với Luật Cấm kinh doanh súng đạn.
Trung tuần tháng Mười một, các cửa hàng, đại lý bán súng treo biển ngừng kinh doanh. Vào ngày thứ Sáu cuối cùng của tháng Mười một, Hiệp hội Quản lý súng được bãi bỏ, toàn bộ Nghị sĩ Quốc hội đồng lòng thông qua Luật cấm vũ khí.
Cuối cùng, Luật cấm kinh doanh súng đạn đã có hiệu lực.
Tối đó, trên khắp các đường phố, người dân đốt pháo chúc mừng đất nước Goran đã có những bước đầu thành công trong công cuộc thực hiện mong ước lý tưởng “Từ giờ trở đi, không để một mảnh kim loại nào rơi trên lãnh thổ Goran“.
Pháo hoa sáng rực trời, rất nhiều người đã nhìn thấy hai bóng hình quen thuộc, Utah Tụng Hương và Tô Thâm Tuyết.
Bên cạnh Utah Tụng Hương và Tô Thâm Tuyết không có ai khác, họ lặng lẽ ôm nhau thật chặt.
Ngắm nhìn những bức ảnh chụp lại cảnh tượng Utah Tụng Hương và Tô Thâm Tuyết ôm nhau, người dân Goran khẽ buông một tiếng thở dài tiếc thương cho tám mươi bảy sinh mạng đã ra đi. Họ cũng cảm thấy nhẹ nhõm vui mừng, vì từ giờ trở đi, cuộc sống của họ sẽ xa rời tiếng súng.
“Họ là những thanh niên có lý tưởng, có hoài bão.” Người ta nói về Utah và Tô Thâm Tuyết như vậy.
Cuối tháng Mười một, đoạn phim tư liệu về phong trào “Đổi súng ống lấy hoa hồng” tại Goran hồi tháng Mười trở thành video có lượt xem nhiều nhất trong năm, đồng thời cũng thu hút rất nhiều sự chú ý trên toàn thế giới.
Năm sau đó, Tô Thâm Tuyết trở thành Nữ hoàng của Goran. Cũng trong năm này, Utah Tụng Hương cũng tiếp nhận vị trí Thủ tướng.
Nữ hoàng trẻ tuổi của đất nước Goran cũng trở thành gương mặt thân quen trên mạng xã hội.
Vào thế kỷ Hai mươi mốt, một nữ hoàng trẻ trung xinh đẹp tao nhã như vậy thu hút sự chú ý cũng là chuyện dễ hiểu. Đoàn Ngoại giao các quốc gia mỗi lần đến thăm Goran cũng đều chuẩn bị quà tặng cho Nữ hoàng. Thành viên của các gia đình chính trị nước ngoài cũng thường cùng Nữ hoàng đi dạo, xem biểu diễn, uống trà chiều… Họ đăng những bức ảnh chụp cùng Nữ hoàng lên mạng xã hội và gọi đó là một vinh dự lớn lao.
Mỗi khi Nữ hoàng xuất hiện tại một sự kiện nào đó đều sẽ trở thành chủ đề được chú ý trên mạng xã hội, từ trang phục đến kiểu tóc, hay thậm chí là phụ kiện trang sức mà cô sử dụng.
Tô Linh cũng yêu quý Nữ hoàng Goran như rất nhiều người khác, coi Nữ hoàng như một tấm gương cho các cô gái trẻ noi theo, theo dõi quan tâm đến từng hành động nhỏ của cô.
So với những cô gái kia, Tô Linh còn có thêm niềm tự hào, đó chính là học trò của bà.
Cô gái nhỏ trầm lặng trước kia đã lột xác thành một ngôi sao sáng vô cùng rực rỡ.
Cô bé đang mơ màng nói mớ trong giấc ngủ đã cắt đứt dòng suy nghĩ miên man của Tô Linh. Nghiêng tai lắng nghe, bà thấy dở khóc dở cười.
Donna đang mơ được gặp Utah Tụng Hương, ngại ngùng cất tiếng gọi khe khẽ “Ngài Thủ tướng“.
“Ngài Thủ tướng, xin cho hỏi, có phải cháu đang nằm mơ không?”
Đúng vậy, con đang nằm mơ.
“Ngài Thủ tướng, ngài chính là người đẹp nhất mà cháu từng gặp.”
Ngài? Ngài chính là người đẹp nhất mà cháu từng gặp. Được thôi, Utah Tụng Hương thật sự rất đẹp trai.
Vừa đẹp, lại vừa có tài.
Một Thủ tướng trẻ hai mươi tư tuổi rất khó khiến người khác nể phục, rất nhiều người ngầm có suy nghĩ “Chính trị không giống sàn diễn thời trang đâu mà chỉ cần có gương mặt sáng, dáng vóc đẹp là được. Cậu nhóc, rồi cậu sẽ sớm tẽn tò thôi“.
Tuy nhiên, sự thật hoàn toàn ngược lại.
Cuối năm đầu tiên Utah Tụng Hương làm Thủ tướng, trợ cấp xã hội dành cho các sự kiện hàng năm đã đạt bảy mươi chín phần trăm, tăng mười sáu phần trăm. Điều này cho thấy trong năm đầu tiên nhậm chức, Utah Tụng Hương đã xử lý công vụ đâu ra đó.
Tình trạng non tuổi non kinh nghiệm không hề tồn tại ở chàng trai hai mươi tư tuổi này, mà ngược lại, sự dũng cảm quyết đoán đầy sức sống của tuổi trẻ lại được Utah Tụng Hương phát huy triệt để.
Chỉ riêng việc quốc kỳ Goran được cắm trên cao nguyên Golden đã khiến cho tên tuổi của Utah Tụng Hương được lưu danh thiên cổ rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]