“Thâm Tuyết nói với mẹ, ‘Thưa cô, trước năm mười lăm tuổi, em từng canh cánh trong lòng vì chuyện cô ra đi. Năm mười sáu, mười bảy tuổi vẫn oán trách cô giáo. Rồi đột nhiên, đến một ngày em tròn hai mươi tuổi. Năm hai mươi tuổi, em lấy làm mừng vì ngày đó cô đã rời xa em. Ai cũng có quyền theo đuổi hạnh phúc, cô đã trao cho em tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất của mình rồi, em nên biết thế nào là đủ.”
Nói xong, mẹ lại lải nhải: “Thâm Tuyết là một cô bé ngoan.”
Có vẻ đúng là như vậy, nhưng sao vẫn chưa thấy nhắc đến ngài Thủ tướng vậy.
“Sau đó thì sao ạ”? Donna vội vàng hỏi.
“Sau đó ư?”
“Sau đó Nữ hoàng còn nói gì nữa ạ? Ví dụ như, Nữ hoàng có kể chuyện về ngài Thủ tướng cho mẹ nghe không?”
“Ngài Thủ tướng? À phải, ngài Thủ tướng… Mẹ luôn muốn hỏi Thâm Tuyết về cuộc sống sau khi kết hôn của cô bé với cậu bạn đẹp trai của mình. Nhưng…” Mẹ cô bé ợ lên một hơi rượu, “Có người gọi Thâm Tuyết đi rồi. Thâm Tuyết là Nữ hoàng, bận lắm.”
“Rồi sao ạ?”
“Rồi thì cuộc gọi kết thúc.”
Hơ! Cằm Donna suýt nữa rơi xuống bàn.
Xem ra Nữ hoàng thật sự không có tình cảm gì với ngài Thủ tướng cả.
Nhưng không đúng, theo những thông tin mà Donna có, Nữ hoàng và Thủ tướng ở bên nhau từ bé, còn là bạn học của nhau. Trong dân gian rất nhiều câu chuyện thú vị trong quá trình trưởng thành của Nữ hoàng và Thủ tướng: Ví dụ như chuyện họ cùng tham gia một nhóm nhạc; cùng làm hỏng kính của Hồng y Giáo chủ rồi bị phạt đứng; cùng tham gia giải đua xe đạp Tour de France; cùng lái thuyền buồm ba mươi tiếng liên tục; từng đứng chờ một nhóm nhạc rock ở ga tàu vân vân… Mấy chuyện này không thể kể hết cùng một lúc được.
Nhưng, câu chuyện mà mọi người bàn luận hăng say hơn cả chính là những vụ cãi vã của Nữ hoàng và Thủ tướng.
Chuyện là thế này: Nữ hoàng là fan hâm mộ đội bóng Atlético River Plate, Thủ tướng lại là fan của đội Boca Juniors.
Hai đội này đều là đội bóng của thủ đô Buenos Aires, Argentina, là đối thủ kỵ nhau trong cùng một thành phố. Atlético River Plate là đội bóng quý tộc, còn Boca Juniors là đội bóng bình dân. Theo lời đồn, fan của Atlético River Plate và Boca Juniors mãi mãi không bao giờ có thể đứng chung một bầu trời.
Có một năm, hai đội bóng này cùng tranh giành vị trí vô địch giải ngoại hạng, xung đột lên đến đỉnh điểm. Fan hai đội bóng tranh cãi không dứt, Nữ hoàng và Thủ tướng cũng không kém cạnh, hai bên công kích nhau trên tài khoản mạng xã hội cá nhân.
Thủ tướng mỉa mai Nữ hoàng là tín đồ trung thành của phòng VIP, không hề dành tình cảm nồng nhiệt cho đội bóng tập hợp toàn siêu sao kia, chẳng qua chỉ muốn tìm đồng bọn có điểm tương đồng với tủ giày Prada của cô thôi. Những nhân vật này không nằm trong phạm vi anh mở cửa ghế lái phụ.
Nữ hoàng cũng không chịu yếu thế, chỉ trích Thủ tướng tự xưng là “fan của đội bóng Boca Juniors” chẳng qua chỉ là chiêu trò quái đản điển hình của thanh niên quý tộc mà thôi. Giống hệt chuyện con cháu nhà giàu ngậm miệng thìa vàng có ngày nào đó hứng lên mặc đồ hàng chợ, xếp hàng mua bánh mì kẹp giá rẻ rồi tự mãn tuyên bố bản thân đã được trải nghiệm cuộc sống. Những kẻ đó đương nhiên sẽ không xuất hiện trên danh sách “có thể vui vẻ uống trà chiều” cùng cô.
Khoảng thời gian đó, hai người chưa từng công khai xuất hiện cùng nhau, thậm chí còn ra vẻ cả đời không thèm nhìn mặt nhau.
Một năm sau, cô trở thành Nữ hoàng Goran, còn anh được bầu làm Thủ tướng với số phiếu cao chót vót. Năm sau đó, anh cầm hoa hồng tượng trưng cho tình yêu xuất hiện tại tiệc sinh nhật của cô. Sáu tháng sau, hai người tổ chức đám cưới.
Hai người yêu thương nhau như vậy, đâu thể có chuyện không nhắc đến đối phương trong một cuộc điện thoại kéo dài mười lăm phút phải không?
Donna nghi ngờ nhìn mẹ.
“Còn có chuyện gì muốn hỏi mẹ nữa không?” Mẹ cô bé gõ gõ mặt bàn.
Bây giờ Donna mới nhớ tới câu hỏi về năm bức thư.
Bức thư đầu tiên, Donna tạm thời không nghĩ ra câu hỏi gì; bức thư thứ hai, ba cô bé đã giải thích giúp nội dung cô bé không hiểu; ở bức thư thứ ba, trái lại có một thắc mắc trĩu nặng trong lòng Donna bấy lâu nay, cũng là câu hỏi mà ba không thể giải đáp được.
Mẹ, ‘Người phụ nữ đê tiện’ Nữ hoàng nhắc đến trong thư là chỉ mẹ của Nữ hoàng sao? Nếu vậy, tại sao mẹ của Nữ hoàng lại bị gọi là ‘người phụ nữ đê tiện’?”
Mẹ cô bé trầm mặc trong chốc lát. Trước khi trả lời câu hỏi này, mẹ cô bé kể qua về quốc gia Goran.
Rất lâu về trước, dân tộc Goran và dân tộc Celt là hai bộ lạc du mục lớn ở đại lục Á Âu.
Về sau, Goran tìm được nơi dừng chân ở châu Đại Dương. Nơi đây, đất đai mênh mông, dựa núi gần biển, tài nguyên phong phú. Dần dần, dân tộc Goran phát triển thành vương quốc Goran.
Người Goran được sinh sống tại thế giới thần tiên, còn người Celt lại xuống dốc vì không thể thích ứng với thời đại mới, hàng chục nghìn hậu duệ của Celt đã phải lưu lạc tứ xứ.
Sợ bước lên con đường giống bộ lạc Celt, lãnh tụ tinh thần của Goran đã dùng đất đai lãnh thổ để kêu gọi nhân tài nơi khác đến đây. Đúng lúc ấy, chiến tranh bùng nổ, người từ mọi nơi trên thế giới tràn vào Goran, hoặc để tránh né chiến tranh, hoặc vì điều kiện sống yên bình hơn, hoặc vì cảnh đẹp tuyệt vời của Goran.
Sau mấy năm ngắn ngủi, vương quốc Goran nhanh chóng lớn mạnh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]