"Thiếu chủ à, chúng ta có ra tay nặng quá không?" Nhìn thảm trạng kêu rên đầy đất kia, một trong hai người chợt nói.
"Vừa nãy ngươi cũng nghe rồi đấy. Chúng đang muốn đi bắt nạt Ninh huynh, ngươi bảo ta sao có thể ngồi im được?" Người còn lại ngẩng lên, lộ ra khuôn mặt góc cạnh dưới lớp mạng che. Nhưng người này lại đang cực kỳ khó chịu: "Mới rời Giang Châu có mấy ngày mà đã xảy ra chuyện lớn thế này rồi, không biết bây giờ Ninh huynh đang thế nào nữa."
"Ta thấy Ninh công tử cũng không phải kiểu dễ bị bắt nạt, nhất định sẽ không sao đâu."
"Sao hay không sao thì phải tận mắt nhìn mới biết được." Người nọ cúi đầu nghĩ một lúc: "Đêm nay ta phải đến Ninh phủ một chuyến."
---
Trong Trúc Tuyên đường.
Ninh Mạt bước vào, tay cầm theo một hộp thức ăn nhỏ, liền thấy Ninh Uyên đang ngồi ở bàn đá chính giữa sân, trên bàn bày giấy và nghiên mực, hình như đang vẽ tranh.
Đến gần thì thấy --- quả nhiên trên giấy là một bức tranh sông núi giữa tầng mây. Hắn bật cười nói: "Ngoài kia đang ầm hết cả lên rồi, mà ngươi còn có tâm trí nhàn hạ ở đây vẽ mấy thứ phong nhã thế này."
"Vẽ tranh có thể tĩnh tâm. Nếu ta không thể làm người khác im miệng được, thì chỉ có thể làm tâm mình tĩnh lặng lại thôi." Ninh Uyên hạ bút, hít hít mũi: "Ngươi vừa đến Thọ An đường à?"
Ninh Mạt gật đầu: "Theo ý của lão phu nhân, đến đưa ít bánh đậu xanh cho ngươi." Rồi mở hộp thức ăn ra, lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-quy-lai/1135139/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.