Vệ Lai hỏi người vừa đến là ai, Trần Kỳ bảo đó là phó giám đốc và giám đốc điều hành của Bách Đa.
Cô thường xuyên tiếp xúc với hai người này nên cũng coi như là có quen biết.
"Giám đốc Vệ, mấy giờ chúng ta gặp mặt?" Trần Kỳ vừa ra khỏi nhà.
"Chín giờ, tại cửa hàng Giang Ngạn Vân Thần, anh có tới kịp không?"
"Kịp." Trần Kỳ cúp máy.
Châu Túc Tần gần như nghe hiểu cuộc trò chuyện của Vệ Lai, anh vốn định ra ngoài nhưng lại cởi khuy măng sét đang đeo trên tay xuống.
"Có người của công nghiệp Bách Đa tới à?"
"ừ." Vệ Lai đặt điện thoại xuống, nói cho anh rằng sẽ có hai người đến, tối chắc phải tiếp đón họ, cô nói xin lỗi anh: "Chiều nay anh tự ăn cơm nhé."
Châu Túc Tấn đặt khuy măng sét lên tủ đầu giường của cô, nói: "Không sao."
Trong kỳ nghỉ lễ, siêu thị mở cửa muộn, tám rưỡi mới mở, chín giờ phải thị sát cửa hàng, đi mua sủi cảo về nấu sẽ không kịp, Châu Túc Tấn chuẩn bị bữa sáng đơn giản.
Vệ Lai hồn nhiên ăn trứng chiên, ngước mắt nhìn anh, trùng hợp rằng anh cũng đang nhìn cô.
Không ai nói gì, Vệ Lai lại cúi đầu xuống.
Châu Túc Tấn vẫn nhìn cô, nhấp một ngụm cà phê, hơi nhíu mày, là cà phê Gesha.
Lúc cô pha cà phê chắc do mất tập trung nên lấy nhầm hạt cà phê rồi.
Ép mình uống ngụm thứ hai, cuối cùng anh vẫn đặt ly cà phê xuống.
"Em phải thị sát tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-ve-lai/3395080/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.