Vệ Lai dán câu đối ngang xong, tay đã lạnh buốt đến gần như mất đi cảm giác, dùng sức chà mạnh tay, cẩn thận bước xuống thang, xoay người cất thang vào cốp xe.
Vừa bước được hai bước, cô dừng chân.
Cách đó hơn mười mấy mét, Châu Túc Tấn bước xuống từ chiếc ô tô màu đen, mặc một chiếc áo so mi đen, không mặc áo len, lại mở cửa ghế sau xe, chắc là để lấy áo khoác.
Nhìn thêm lần nữa, cô thấy Chương Nham Tân không mặc áo khoác, chỉ mặc một chiếc áo len màu nâu sẫm.
Não cô như bị chập mạch hai giây.
Sao anh ta lại ở đây?
Năm ngoái là mùng một năm mới, năm nay là ngày 30 cuối năm
Không kịp nghĩ nhiều, cô bỏ thang xuống, chạy đến ven đường.
"Châu Túc Tấn!"
Cô chạy về phía anh như trước, Châu Túc Tấn không thèm mặc áo nữa, tiến lên vài bước chuẩn bị ôm cô.
Vệ Lai chạy đến, tay nắm chặt tay anh, vì chạy nhanh quá mà thở hồng hộc, sau khi điều chỉnh hơi thở cô mới nói: "Anh giúp em cất thang vào cốp xe đi."
Châu Túc Tấn bình tĩnh nói: "Được, mặc áo xong sẽ cất cho em."
Vừa rồi khi cô chạy tới, anh còn tưởng cô muốn nhào vào lòng anh.
Bên ngoài lạnh quá, Vệ Lai buông tay anh ra, giục anh mau mặc vào đi.
Châu Túc Tấn nhìn quần áo trên người cô, áo khoác màu nâu và áo cổ lọ màu nâu sẫm.
Vệ Lai lo lắng bọn họ xảy ra xung đột vào đêm giao thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-ve-lai/3395079/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.