Sau khi dùng bữa tối xong, Tống Trì soạn giáo án một lúc rồi cũng đến giờ đi ngủ. Lúc này anh mới chợt nhớ ra, nhà Thanh Thanh cũng chỉ có một phòng ngủ với một chiếc giường, tương tự như nhà anh. 
Tống Trì hơi ngượng ngùng, nhìn Thanh Thanh đang mải mê xoay khối rubik, giọng anh ngập ngừng. 
"Thanh Thanh... tối nay thầy ngủ ở đâu?" 
Thanh Thanh không vội trả lời, vẫn chăm chú vào khối rubik, nhưng đôi mắt của cô lại không giấu nổi sự đùa cợt. 
Sau một lúc, cô nhìn lên, khẽ mỉm cười. 
"Thầy có thể ngủ chung giường với em mà." 
Câu nói bất ngờ của cô khiến Tống Trì đứng hình, còn Thanh Thanh thì chỉ nhẹ nhàng đặt khối rubik xuống bàn, vẻ mặt vừa nghiêm túc vừa đầy tinh nghịch. 
"Dù sao thì chúng ta cũng đã ngủ chung hai lần rồi, thầy còn ngại cái gì?" 
Tổng Trì không khỏi ngẩn người, đôi mắt anh thoáng xao động. Câu nói của Thanh Thanh làm anh có chút bối rối, nhưng lại không thể phủ nhận, sự gần gũi ấy khiến anh cảm thấy vô cùng thoải mái. 
Anh nhìn cô, ánh mắt có chút thận trọng nhưng lại mang theo một chút dịu dàng. 
"Đúng là... nhưng lần đó là ngoài ý muốn." 
Tống Trì cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, nhưng giọng nói lại không khỏi lộ ra sự do dự. 
Thanh Thanh khẽ nhếch môi, ánh mắt lấp lánh đầy trêu chọc. 
"Thầy sợ em ngủ không yên phận sao? Nhưng hình như lần trước thầy mới là người không yên phận đấy." 
Tống Trì ngỡ ngàng trước lời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-thanh-xuan/3744684/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.