Thanh Thanh không có ý định dùng bản thân để trêu chọc thêm nữa. Cô nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi Tống Trì, vẻ mặt dịu dàng và ngoan ngoãn.
"Được rồi, vậy thầy ra ngoài chờ em nhé."
Tống Trì vẫn còn ngẩn ngơ, đôi môi bị nụ hôn dịu dàng của Thanh Thanh làm cho tê dại. Anh hít sâu một hơi, cố gắng lấy lại sự bình tĩnh, nhưng trái tim vẫn đập loạn nhịp.
"Em... em không đùa nữa chứ?"
Anh lắp bắp hỏi, vẻ mặt vẫn còn hơi đỏ, ánh mắt nhìn cô như đang tìm kiếm sự chắc chắn.
Thanh Thanh mỉm cười, vươn tay nhẹ nhàng vỗ về cánh tay anh.
"Em hứa mà, thầy đợi một chút nhé."
Giọng cô nhẹ nhàng, mang theo một chút pha trò nhưng cũng đầy kiên quyết.
Tống Trì đứng đó một lúc, lòng vẫn không yên, nhưng anh vẫn đi ra ngoài, tay đặt lên ngực, cảm nhận nhịp đập mạnh mẽ, như một lời nhắc nhở về tất cả những gì vừa diễn ra.
Thanh Thanh khóa cửa lại, dựa lưng vào tường, cảm giác ửng đỏ lan tỏa trên gương mặt. Cô đã rất cố gắng trong việc che giấu cảm xúc, cả trái tim đang đập loạn nhịp.
Trong phòng tắm, tiếng nước xối ào ào vang lên, nhưng Thanh Thanh vẫn không thể nào xua đi được cảm giác bối rối và xốn xang trong lòng. Mỗi lần cô nghĩ đến những khoảnh khắc gần gũi với Tống Trì, trái tim lại đập mạnh hơn một chút.
Cô đứng dưới vòi hoa sen, để nước lạnh xối vào cơ thể, cố gắng làm dịu đi sự xao động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-thanh-xuan/3744683/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.