Thanh Thanh kéo Tống Trì về nhà mình, khiến anh ngạc nhiên. Cô mở cửa, nghiêng người cho anh bước vào.
Nhìn vẻ mặt lúng túng của Tống Trì, cô nhếch môi, từ tốn lên tiếng.
"Không phải thầy nói thích em sao? Em làm sao biết thầy có thật lòng hay không chứ?"
Cô tiến đến gần, ghé sát vào tai anh, giọng thì thầm đầy khiêu khích.
"Vậy nên... em sẽ trói thầy lại bên cạnh."
Tổng Trì sững người, ánh mắt thoáng chao đảo, má cũng dần đỏ lên.
"K-Khoan đã, ý em là... chúng ta sẽ sống chung sao?"
Thanh Thanh mỉm cười đầy bí ấn, đôi mắt lấp lánh chút gì đó nghịch ngợm.
"Cũng không hẳn là sống chung đâu."
Cô nhẹ nhàng đáp, giọng vừa nghiêm túc lại vừa trêu chọc.
"Chỉ là để em tiện quan sát thầy một chút thôi."
Cô nhìn anh, ánh mắt sắc sảo như muốn thử thách.
Tống Trì có chút ngượng ngùng, nhưng đồng thời lại cảm thấy không thể từ chối. Không ngờ Thanh Thanh lại bạo dạn đến vậy, khiến anh như bị cuốn vào một vòng xoáy mà chẳng thể thoát ra.
"Vậy... em cứ từ từ mà 'quan sát' nhé."
Anh khẽ mỉm cười, giọng trầm ấm đầy chiều chuộng rồi bước vào, tựa như sẵn sàng để cô làm bất cứ điều gì.
Như chợt nhớ ra điều gì, anh quay sang nhìn cô, giọng hơi ngập ngừng.
"Nhưng mà... ở đây không có đồ để thay, với cả một số thứ cần cho việc soạn giáo án..."
Thanh Thanh chỉ cười, rồi bước vào phòng khách, nơi một thùng đồ lớn đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-thanh-xuan/3744280/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.