Mỗi ngày trôi qua, Lệ Thành đều bị nhóm nam sinh kéo vào một góc khuất trong trường, không sân thượng thì là nhà kho, hoặc bất cứ nơi nào mà ánh mắt giám sát không thể chạm đến.
Cậu cố vùng vẫy, nhưng sức của một mình cậu sao bì được với nhiều kẻ đồng lòng chống lại?
Ban đầu, cậu vẫn cố gắng chịu đựng, hy vọng rằng mọi chuyện rồi sẽ kết thúc. Nhưng những 'trò đùa giỡn' của Thanh Thanh dường như chẳng hề có điểm dừng, ngược lại, ngày càng quỷ quyệt và đầy tính thử thách.
Hôm nay là một màn hăm dọa bằng lời nói, ngày mai là trò dọa dẫm bằng cách đẩy cậu đến gần mép lan can trên sân thượng.
Cảm giác bất lực bắt đầu ăn mòn. Lệ Thành nhận ra, với Thanh Thanh, cậu chẳng khác nào món đồ chơi bị vặn xoắn đến mức sắp gãy. Mỗi lần ánh mắt cô quét qua cậu, lạnh lẽo và vô cảm, cậu biết rằng mình đang đối mặt với một người không hề có ý định dừng lại.
Cảnh tượng trước mắt càng lúc càng trở nên căng thẳng. Những tiếng thở dốc và vẻ sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt Lệ Thành khi bị dồn vào góc tường.
Thanh Thanh đứng trước mặt, ánh mắt lạnh lùng và điềm tĩnh như thể tất cả chỉ là một trò chơi giải trí. Đám nam sinh đứng xung quanh cười cợt, tỏ vẻ thích thú trước nỗi nhục nhã của cậu ta.
“Sủa lớn lên, cậu chưa ăn cơm à?”
Thanh Thanh lên tiếng, giọng nói nhẹ nhàng nhưng sắc như dao. Cô dẫm một chân lên người Lệ Thành, đè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-thanh-xuan/3738137/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.