6.
“Tức chết tao, tức chết tao rồi!” Khương Nhu bấm thang máy rồi gửi tin nhắn cho Hứa Vãn.
“?” Hứa Vãn nhanh chóng trả lời.
“Cái tên Lý Tầm kia, tao đâu có đắc tội cậu ta, làm như ném 2,58 triệu tệ*, cần phải vậy sao?” Khương Nhu coi điện thoại như công cụ trút giận, bùm bùm một đống thứ, nhưng cũng không ngăn được cơn giận trong lòng cô.
“…” Hứa Vãn còn tưởng chuyện gì lớn, nhưng Khương Nhu luôn vô tư, kiêu ngạo mà mỗi lần gặp Lý Tầm là xù lông lên, cô đã quen từ lâu rồi, quả nhiên vẫn là vì cậu ta
“Mày tự tìm đường chết, mày xem những người không chọc cậu ta có ai bị cậu ta làm tức điên lên không? Đó không phải do mày tự tìm sao?”
!!!
Tại sao con mén thúi Hứa Vãn này lại nhìn thấu cô vậy?
Thật ~ không có tí xíu riêng tư nào.
Nhạt nhẽo.
Bị bạn thân trêu vậy, Khương Nhu không khỏi bật cười. Có lẽ cô với Lý Tầm giống nước với lửa.
Thế thôi~
“Gần đây mày bận gì mà hẹn hoài không được, mấy ngày nữa tao phải đi rồi, mày có lương tâm chút đi.” Khương Nhu đổi đề tài.
“Tao bận,” Hứa Vãn nói, do dự hồi lâu rồi nhắn tiếp, “Tao kể với mày rồi nhỉ, Tống Nham đến công ty tao…”
Tống Nham?!
Khương Nhu nhanh chóng lướt trong trí nhớ tìm kiếm gương mặt này. Sau đó qua mấy lá thư tình thì tìm được bóng dáng Tống Nham.
Cậu bạn đẹp trai học giỏi thời cấp 3, Hứa Vãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-cua-anh-hoi-ngo-tinh-yeu-trong-phong-nha/2744946/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.